TruyenHHH.com

12cs Vi Futz Lai

"Pisces, mọi thứ ổn chứ?"

"Hửm?"

Anh ngẩng đầu nhìn Taurus. Vẻ mặt lo lắng của cô khiến anh khó hiểu, hai tay đặt lên tay anh nắm chặt anh cũng không biết vì sao. Anh không hiểu ý cô, cũng mù mờ chẳng nhớ lắm vì sao hai đứa đang ngồi ở đây, đang nói về cái gì. Pisces mở tay cô ra khỏi tay mình, cuối mặt nhìn bàn kính nhỏ, lại tự hỏi từ khi nào cốc trà táo của mình đã nguội lạnh mà chưa vơi được một nửa.

"Anh lại nhìn đi đâu? Tay cứ gãi gáy? Có cảm giác gì sao?" Ánh mắt của Taurus chợt trở nên hốt hoảng, cô bật người dậy, nắm lấy tay còn lại của anh kéo ra phía trước.

Pisces giật mình phát hiện cổ mình có cảm giác vừa ngứa vừa rát. Anh ngơ ngác nhìn xuống những đầu ngón tay nơi móng còn dính lại vài mẩu da nhỏ. Cô vẫn nhìn anh, cặp mắt nâu sậm lộ vẻ đắn đo vô cùng. Pisces chỉ cười.

"À, có ai đó cố phá vỡ phù thuật." Anh đáp. "Đây là tác dụng phụ thôi Taurus, đừng lo. Sẽ không có lần hai đâu."

Lâu rồi anh mới bị như thế này. Cái cảm giác ngứa ngáy khó chịu khi ai đó cố nhìn vào trong tâm anh, nói đơn giản chính là có ý muốn tìm hiểu anh. Nó khiến anh ớn lạnh và bực bội, rồi gãi rồi giũ để cố cào nó ra khỏi da thịt. Nhưng thực chất tất cả chỉ là cảm nhận tâm lý, anh có gãi bao nhiêu cũng không thôi. Gãi cho đến lúc sứt da sứt thịt, gãi đến lúc chảy máu. Đây không phải là lần đầu - kể từ khi Pisces quyết định cắt bản thân khỏi xã hội. Không phải là tự kỷ, không phải chui trốn một gốc, mà xã hội sẽ không biết anh là ai. Pisces, là kẻ không nguồn gốc. Ngay cả Taurus, em gái kết nghĩa của anh đây còn không biết bất kì thứ gì tâm mật của anh. Cô chỉ biết anh, cái bề ngoài nhan nhạt này, cái vỏ rỗng và những gì anh muốn cho cô thấy. Nhưng Taurus là người duy nhất anh tin tưởng và tiết lộ về phù thuật mà anh đã dùng trên bản thân. Cô hiểu, và cô muốn giúp anh. Taurus bảo anh đừng có hiểu nhầm, cô không muốn đào bới chuyện người ngoài, giúp là được. Hơn nữa cô còn ngây ngô bảo mình có thích đàn ông đâu.

Taurus. Anh đủ tin tưởng cô.

Pisces chậm rãi cúi người cầm túi lên, mở nó ra và lôi ra một miếng băng cá nhân. Anh luôn thủ sẵn một sấp trong túi vì anh biết rằng sẽ có một ngày nào đó, có một người sẽ cố phá vỡ bức tường mình đã xây lên để bảo vệ bản thân. Không ngờ nó lại đến sớm như vậy. Tất cả chỉ vừa tới một năm mà thôi.

"Em giúp anh." Pisces nhoẻn miệng cười, chìa miếng băng cá nhân cho Taurus. Cô nhanh nhảu cầm lấy, anh cúi người để cô có thể dễ dàng dán che vết thương rướm đỏ lại.

"Anh biết ai đang nhìn không?" Taurus hỏi sau khi cô đã ném vỏ băng cá nhân vào một cái thùng rác gần đấy rồi quay trở lại chỗ ngồi.

Pisces xoay đầu. Ngó quanh quán trà sách, anh chẳng thấy ai dường như đang ngầm để ý đến anh hay quan sát anh cả. Nếu như vậy thì ai lại đang nhìn anh? Họ chắc chắn không thể rời quá bán kính 48 km, đấy là nếu đó là một bãi đất trống rộng thênh thang. Còn bình thường ở thành phố thì mấy có ai đứng xa đến mức đó. Nếu họ nhìn được anh, thì anh chắc chắn sẽ nhìn thấy họ. Nhiều lúc con người sẽ gọi nó là giác quan thứ sáu nhưng đối với Pisces, cảm giác được ai đó đang nhìn mình là chuyện cơm bữa. Dù cho ánh mắt của họ có lướt qua anh một giây hai giây, anh vẫn có thể biết rõ.

"Không, không có một ai cả." Pisces nói, hàng chân mày anh chau lại.

"Anh có đùa không vậy? Không thể không có ai, anh đã nói rồi mà."

"Dĩ nhiên anh có nói thế nhưng anh chịu." Và rồi Pisces sực nhớ ra điều mà anh và cô đang bàn tán. "Bỏ đi, anh sẽ tìm hiểu về vụ này sau. Còn em, Paris sao rồi?"

Taurus thở dài, hai tay cô chắp lại rồi úp lên mặt.

"Chán phèo. Paris ngoài được mấy cái chỗ nổi tiếng như l'Avenue des Champs-Élysées hay l'Arc de Triomphe ra thì chẳng có gì mấy," lại một tiếng thở dài khác vang lên, Pisces cảm thấy thật buồn cười. "Có điều..."

"Điều gì?"

"Anh nghĩ sao về yêu từ cái nhìn đầu tiên?"

Pisces hiểu được những tiếng thở dài kia không phải vì Taurus mệt mỏi với dự án mà Giáo sư Dominik giao cho cô, mà chính là vì cô đã dính lưới tình rồi.

"À ha, vậy cuối cùng em cũng tìm được ai đó sao? Sao nào, kể anh nghe. Điều gì đáng khiến em say điếu đổ ai đó dù chỉ mới nhìn thấy?"

Taurus ngước mặt lên từ đằng sau bàn tay của mình, cô nhìn cái vẻ mặt châm chọc của anh mà bản thân thấy mình vô cùng ngốc nghếch.

"Đừng có trêu em. Trả lời câu hỏi đi."

"Em muốn biết?"

"Ừ."

"Nó sẽ chết đó."

"Phải rồi." Taurus nằm dài ra bàn, đầu lật sang một bên nhìn ra bên ngoài cửa sổ.

"Bỏ cuộc dễ dàng thế?"

"Không phải, vì chị ấy làm bằng sứ. Trái tim chị ấy làm bằng sứ."

Pisces phụt cười. Ngụm trà lạnh anh ngậm trong miệng cũng chút nữa là bắn tung toé nếu anh không kịp che miệng mình lại ngay lúc đó. Mấy khi anh mới chứng kiến được cảnh tiện hiếm có như thế này. Một Taurus luôn cứng đầu và thực dụng, một Taurus chẳng để tâm đến tình cảm gì mấy giờ lại đang nói những câu sướt mướt đến sến sẩm.

"Cười cái gì mà cười?" Cô hơi đỏ mặt mắng nhỏ.

"Không phải... em sao nay mộng mơ quá vậy." Anh lấy khăn lau miệng. "Người với thần, trái tim ai cũng mỏng manh như sứ thôi."

Trái ngược lại với phản ứng anh mong đợi từ Taurus, cô lại bỗng chốc nghiêm mặt rồi giải thích.

"Không, em nghiêm túc. Trái tim chị ấy. Làm. Bằng. Sứ." Cô nhấn giọng ba từ cuối, Pisces thừa nhận chuyện này là có thật. "Làm thần, lằn ranh giới giữa ảo tưởng và sự thật mỏng lắm Pisces. Tin em khi em nói, chúng ta không phải là những vị thần còn lại duy nhất. Còn rất nhiều người, rất nhiều những kẻ mà có thể chúng ta chưa được gặp."

Taurus ngừng lại một lát để lấy hơi và sắp xếp mọi thứ cần nói và tiếp tục.

"Libra. Libra Geneve. Theo như lời chị ấy nói, tổ tiên chị ấy được sinh ra với trái tim bằng sứ bởi vì bà Liaery, một tiên nữ phục tùng dưới chân Minerva và là người đã lập ra dòng Geneve, cầu mong người nắn cho họ những trái tim bằng sứ. Bà Liaery bị người ta khước từ và dằn vặt trong đau khổ. Bà không muốn ai trong nhà bà cũng bị như thế cho nên nếu có một trái tim bằng sứ, họ sẽ luôn nhớ rằng họ mong manh đến mức nào."

"Nói ngắn gọn. Yêu là chết." Pisces kết luận, cô gật đầu.

"Ít ra thì đó là dựa vào những gì chị ấy nói với em. Nhưng em nghĩ, chắc chắn phải có cách nào mình có thể đánh lừa trái tim được. Chắc chắn phải có vì nếu chúng ta đã rơi vào lưới tình thì là do bản thân. Tránh yêu là đều không thể. Đó là bản năng của giống loài, người hay thần gì cũng vậy."

Pisces nhận ra được sự nghiêm túc và cảm xúc mãnh liệt đang ánh lên trong đôi mắt của Taurus. Anh ước anh có thể giúp cô, nhưng anh không biết phải làm gì. Nếu như có cách nào đấy để anh tìm giải pháp cho Taurus. Pisces không biết. Điều này chỉ có thần mới làm được nhưng cầu xin Minerva là không thể, người không thể hoán đổi điều ước người đã ban. Đó là điều bất khả thi.

"Thật ra anh có thể sai vì kết luận vừa rồi chưa là chắc chắn." Pisces trầm tĩnh nói, cái này có thể là một hy vọng nhỏ nhoi. Anh mong như vậy.

"Ý anh là sao?" Taurus tròn mắt, người nhích gần lại vì muốn nghe Pisces thật rõ.

"Chúng ta không biết điều kiện khiến trái tim vỡ đúng chứ?"

"Nhưng mà..."

Pisces lắc đầu, anh muốn cô nghe anh nói hết đã.

"Hãy nghĩ như thế này. Libra ấy nói yêu là chết, nhưng cái gì khiến yêu là chết. Một điều nữa, nếu như em nói nhà Geneve không muốn yêu vậy họ duy trì nòi giống dòng dõi bằng cái quái gì? Chỉ lên giường rồi xuống giường thôi à? Nếu họ đã không muốn yêu, thì sao phải nặng nhọc sinh con đẻ cái? Họ muốn cái gì?"

Hai chân mày Taurus chau lại, hẳn não cô bằng giờ đang cố xử lý những thứ lòng vòng Pisces vừa mới nói.

"Em... không hiểu."

"Anh nghĩ," Pisces kê sát người nói nhỏ. "Cụ tổ nhà Geneve muốn bọn họ tìm được một người có thể khiến họ yêu và không đập vỡ trái tim họ. Nhưng khác với người thường, họ chỉ có một cơ hội duy nhất nên họ rất kén chọn. Anh không nghĩ Liaery là ích kỷ và thù vặt, anh nghĩ bà muốn tránh con cháu mình không phải chịu đựng những cảm xúc xấu xí đã từng vây lấy bà."

"Nhưng Libra không nhắc đến vụ này."

"Anh nghĩ họ phải tự tìm hiểu lấy. Kẻ yếu ớt sẽ chết, kẻ mạnh sẽ đứng lại vững chãi. Con cháu dòng dõi sẽ khoẻ mạnh."

"Nghe thật ngược đời." Taurus lại nhăn mặt. Lần này cô kéo ly trà đào hút một ngụm.

"Dù sao thì đấy cũng chỉ là phỏng đoán, sự thật như thế nào em cùng Libra phải tự tìm hiểu lấy. Hoặc giả như Libra biết nhưng lại không chọn nói với em... là vì chị ta chưa xem em là người chị ta cần phải tìm."

Taurus cảm giác như ngàn đầu kim đâm vào lòng ngực cô. Nó đau thấu xương khiến cô gần như muốn bật khóc. Cô biết Pisces nói ra không vì muốn cô bỏ cuộc; anh chỉ nói ra vì muốn cho cô thấy được sự thật và nó có đáng để cô phải đấu tranh cho nó.

Taurus cần suy nghĩ. Có lẽ cô phải nói chuyện với Libra tối hôm nay.

"Tch." Tiếng chặc lưỡi của Pisces kéo cô về với thực tại. Taurus nhìn anh bực bội xoay đi xoay lại dòm từng góc quán, một tay anh cào cào gáy như muốn xé nó ra vậy.

"Lại nữa sao?" Cô hỏi.

"Nó còn đau kinh khủng hơn lúc trước nữa. Kẻ nào đang chọc tức anh thì tâm lý hắn chắc chắn rất kiên cường và mạnh mẽ."

"Vậy..."

"Không có ai ở đây đang làm điều đó." Anh cắn răng chịu đựng. "Chết tiệt."

Ngay lúc đấy điện thoại của Pisces chợt vang lên. Là một dãy số lạ. Chóng chọi với cơn đau rát nỏng sau cổ, Pisces mở máy trả lời.

"Alo, đây là ai? Nhầm số rồi."

"Cậu là Pisces Ronan?" Giọng của một thiếu nữ trẻ tuổi chợt vang lên.

"Cô... sao cô biết tên tôi?" Anh có một cảm giác kì lạ.

"Biết gì với không biết? Cậu nộp đơn xin việc ở công ty chúng tôi thì biết tên là phải."

"Nhưng số điện thoại tôi đâu có cho." Anh vẫn cực kì khó chịu.

"Bớt hỏi ngu đi, ngay bây giờ xách mông qua bệnh viện Gernhorjn để phỏng vấn vào việc."

Xong rồi cô gái nọ thản nhiên cúp máy, chẳng có tý lịch sự phải chăng của một quý cô.

Nhưng rồi Pisces mỉm cười trước sự ngơ ngác của Taurus. Anh nhẹ nhàng nói.

"Tìm được quỷ rồi."

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com