TruyenHHH.com

12cs Noi Dau Kho Lanh

Song Ngư cầm tô mì lạnh Song Tử vừa mới mua mà ngẩn người, rõ ràng bóng người kia là đại tỷ của mình mà? Song Ngư ngẩn tò te, trên đường còn suýt vấp té nhiều lần khiến Song Tử luôn phải chú ý đỡ. Hắn nhíu chặt mày, cũng không nói gì nữa.

" Trở về đi nghĩ sớm đi." Song Tử mặt không đổi sắc nói, hồi cung liền để Song Ngư đi về lãnh cung nghỉ ngơi. Hắn cầm đèn lồng nhấp nhoé trên tay, tựa phi tựa tiếu bước về phủ thừa tướng, chậm rãi suy nghĩ. Trai cò đánh nhau ngư ông đắc lợi, hay là trai cò giả đánh ngư ông bị bẫy đây? Ha, thôi kệ, những chuyện này, vốn không ai nghĩ đến sự tồn tại của một người dưng chứng kiến đâu.

" Làm theo tờ giấy này, ta muốn việc này được hoàn thành một cách hoàn hảo nhất có thể. " Song Tử nhấc tay gọi cận vệ, một bóng người đen liền xuất hiện, hắn đưa cho người kia một tờ giấy, đơn giản ra lệnh. Ảnh vệ hai tay nhận lấy, đáp lại rồi biến mất. Song Tử cứ thế tiếp tục bước đi trong bóng đêm, lễ đông chí của hắn cứ thế mà trôi qua...
.
.
.
.
.
" Ăn nhiều vào, đau bụng rồi đấy thấy không? " Ma Kết vừa xoa bụng cho Kim Ngưu vừa nói, Kim Ngưu nằm trong lòng hắn im re không một tiếng nói, quả thực là việc này cậu sai a, Kết giận cũng phải.

" Tại vì, lâu rồi, mới được ăn ngon." Những từ ngữ đơn giản mà đau lòng thốt ra từ miệng Kim Ngưu, Ma Kết mặt không đổi sắc tiếp tục xoa bụng cho cậu. Kim Ngưu cũng không nói gì, bụng cậu thật sự rất đau.

" Vậy mai mốt ta mua cho ngươi, muốn gì cứ nói. " Ma Kết nói, thật là, biết vậy dỗ ngủ con trâu béo này còn hơn dắt cậu đi chơi Đông Chí, hắn cũng không để ý đến những con người chất phác ở đây, cái gì cũng cho không cậu được.

" Ân." Kim Ngưu xoa mắt buồn thiu đáp, ngái ngủ vùi đầu vào lòng Ma Kết lim dim. Ma Kết chỉnh y phục cho cậu, đột nhiên thấy buồn cười. Họ Kim...? Sao một tên ngốc như vậy lại họ Kim chứ? Thật là...hắn cười vụn vặt, vết sẹo trên vai lại âm ỉ vì vào đông, thời tiết kiểu này, lại làm hắn nhớ đến năm đó...

" Kết...ngủ ngon..." Kim Ngưu thầm thì làm Ma Kết hồi thần. Người cũng ngủ ngon, KIM Ngưu.

Ngày đông chí đó, mỗi người ai cũng có tâm trạng riêng, đồng thời cùng nhau vượt qua ngày lễ mùa đông lạnh lẽo khắc nghiệt...

" Đông chí vui vẻ." Xử Nữ gấp lại cuốn sách đang cầm trên tay, chỉ dám hé môi thầm thì nói, cậu buồn cười, cười đến mức gập người, cười đến mức chảy nước mắt, chúc cái gì? Người mà ngươi muốn chúc...có ở đây sao?

Nhân Mã ở một nơi nào đó đang cười mãn nguyện, ha, võ lâm giang hồ năm nay, sợ là sẽ rất náo nhiệt. Không sao, càng náo nhiệt, hắn lại càng thích...vì sao mục đích của hắn, cũng chỉ là để làm cho nó càng náo nhiệt càng tốt...
.
.
.
.
.
Kim Ngưu mở mắt, nhìn thấy mình đang nằm ở trong mã xa mà giật mình, chuyện...chuyện gì vậy?

" Tỉnh. Nếu tỉnh rồi thì ăn tí điểm tâm đi, để đói không tốt." Thiên Bình đang đọc một vài mặt chữ thì thấy Kim Ngưu tỉnh lại, gấp giấy vào. Cậu đặt mấy miếng bánh chiên cậu mua hồi sáng ra trước mặt Kim Ngưu, cười nói. Kim Ngưu cũng nhận lấy, ngơ nhác bỏ vào miệng.

" Chúng ta phải gấp rút lên đường, Bạch...chủ nhân nói hoàng thượng không thể chờ được nữa." Thiên Bình lau miệng cho Kim Ngưu, giải đáp thắc mắc cho cậu. Kim Ngưu gật đầu cái hiểu cái không, tiếp tục ăn bánh.

" Muỗi." Kim Ngưu vừa ăn vừa chỉ vào cổ Thiên Bình làm Thiên Bình đỏ mặt tía tai lật đật che cổ. Hôm qua, thật sự là cậu rất phóng đãng a~ Thiên Bình che mặt, rồi lại che cổ, thật sự là không thể nhìn thẳng được.

Bạch Dương ở ngoài xe đột nhiên hắt hơi, ai nhắc đến hắn à? Hắn nhíu mày, cái thời tiết này mà còn muốn gấp rút lên đường, mấy người trong cỗ mã xa kia có thể đi được trong cái thời tiết này chắc ? Cái tên hoàng đế khó chơi đó, lúc nào cũng khiến người ta bực mình.

" Tuyết rơi càng ngày càng nhiều, việc hồi cung gấp là thật sự không thể." Ma Kết cưỡi ngựa từ đằng sau chạy lên, mặt không có biểu cảm gì nói. Bạch Dương đang vực mình liền không nể mặt nói.

" Hoàng thượng cho ta một tháng, ta dám đi ba mươi hai ngày sao? " Bạch Dương châm chọc nói, Ma Kết cũng không nói thêm gì. Đúng là họ Sư kia không phải một nhân vật dễ chơi gì cho cam.
.
.
.
.
.
" Hoàng thượng, Thu An công chúa cầu kiến." Tiếng thái giám the thé vang lên làm Sư Tử đang ngồi xử lí chính sự nhíu mày, giờ này thì có thể cầu kiến cái gì?

" Tuyên." Sư Tử đơn giản nói, sau đó tiếp tục cúi đầu xử lí tấu sớ quan trọng. Hắn gõ bàn trầm mặc, mùa hè năm nay, có lẽ đã đến lúc nên để mấy đứa con vô tích sự kia chứng tỏ bản thân rồi, hắn cũng không có bất kì hứng thú gì với mấy con cờ vô dụng nào trên bàn cờ hoàn hảo của hắn đâu.

" Nhi nữ khấu kiến phụ hoàng , phụ hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế." Thu An công chúa_Sư Huệ vừa bước vào liền hành lễ, duyên dáng che miệng cười.

" Có việc? Nếu ngươi không tìm được việc chính đáng nào, đừng trách trẫm ban hình phạt." Sư Tử không để ý nói, mặt vẫn tiếp tục dán vào tấu sớ phía dưới. Thu An công chúa cứng người, đành nói ra lí do mình muốn tới đây.

" Phụ hoàng, rõ ràng là nhi nữ đã để ý Song thừa tướng từ lâu, tại sao phụ hoàng lại tứ hôn ngài ấy với tam ca? " Thu An công chúa nói đến đây giọng cũng cao lên hẳn, miệng nhỏ không ngừng nói làm Sư Tử đau đầu, xoa thái dương đang co rút.

" Người đâu." Sư Tử mở miệng cắt đứt lời Sư Huệ, thái giám thân cận của hắn tiến vào. Cái vị công chúa ngu xuẩn này, không biết là phụ hoàng của cô ta có bao nhiêu kiên nhẫn a. Ông thở dài, lại sắp mệt nữa rồi đây.

" Lôi công chúa ra ngoài phạt hai mươi trượng, hơn nữa nhắn đến Hiền phi, nàng quản con không tốt, chạy tới đây làm phiền trẫm. Phạt Hiền phi hai tháng bổng lộc, cấm túc một tháng coi như là cảnh cáo, nếu còn lần sau, đừng trách trẫm nặng tay với nàng." Sư Tử ngẩng đầu nói, sau đó tiếp tục cúi đầu xử lí công việc chất đống trên bàn, không hề để ý đến đứa con thân sinh của mình đang nhào khóc phía dưới. Mấy đứa con không biết điều như vậy, hắn thật sự không thể không cảnh cáo.

Cự Giải cầm bình trà bóng trên tay nhìn Thu An công chúa vẫn luôn kênh kiệu kia bị binh lính tha ra, thực hiện hình phạt hai mươi trượng, cậu bình tĩnh chứng kiến, sau đó quay người trở về tẩm cung của mình. Có vẻ như món quà lấy lòng này, vẫn là để khi khác tặng thì hơn, dù sao việc cậu cần nhờ, đối với hắn cũng chỉ như một cái nhấc tay...

_____

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com