12cs Nhung Tang Bang Noi
Khi đuôi chòm Đại Hùng Tinh chỉ hướng Đông.
Trên cùng một đất nước, tồn tại đến hai tư tưởng lớn gặp mặt.
Capricorn trên đường lẩn trốn đoán ra cũng được phần nào. Không để người của mình đi trinh sát trong thủ đô, không nhắc tới trước mặt họ cái tên Libra, chưa kể đứng trên vị trí của một người dân thì cô lại càng hay hơn, Ruglidel phồn thịnh bằng cách dùng tội ác trừng trị tội ác. Aries và Libra, trên lập trường của cô hay bất cứ ai, cũng nên từ bỏ ý định trở thành địch thủ của họ đi. Hiểu rõ hơn vấn đề này, một Libra đã bất trị và Libra muốn sở hữu Aries, họ sẽ cùng nhau thống trị khu Trung Đông. Bắt đầu kế hoạch, bước tiếp theo, tất nhiên là tuyên chiến. Capricorn ngẩn người dậm chân bước đi, đưa tay lên che miệng cười. Lý do chính là vậy! Nói nó giống với vụ mùa thu hoạch và việc ưu tiên trước hết là loạt bọ sâu bọ. Dấu chân để lại loang trên nền nước, cô bước và ngập tràn hứng khởi khi bão đổ bộ trên khắp Đế quốc. Aries là con người bác ái theo chủ nghĩa hòa bình, thật khó hình dung những lựa chọn tiếp theo nếu rằng người ra điều kiện là Libra.Mưa xối xả nghẹt trời, hạt nước nặng tì vai trũng xuống. Capricorn lẩn tránh hết chốn ngõ ngách đường lớn thủ đô, đến gần tòa nhà giáo hội quả nhiên theo lời Aries, chỉ có lính đi tuần. Việc lẻn vào đơn giản, cho đến khi cánh cửa khép chặt lại, cô giật mình vì lỗi tự kiêu, nhà thờ đức cha sẽ không báng bổ cái chết của ngài mà sẽ trang hoàng bằng những khung cửa kính ngập tràn lòng nhiệt thành của đám con dân."Gối cha mòn vì cha quỳ trên đất, máu cha chảy vì đinh đóng cọc."Là Đức Mẹ với vòng tay âu yếm.Là ngài yêu thương lũ trẻ dại.Là ngài dang tay cứu giúp hoạn dân.Là ngài trong buổi giảng dạy đức tin.Là ngài với những ước nguyện.Là ngài một mực ghim chặt tư tưởng trong tim tàn.Là ngài rọi sáng tư tưởng muôn người.Thời gian là bản nhạc giới hạn nốt và cô hãy thấu đáo đáp án Aries ban cho. Bắt đầu trên bề nổi của ngôn từ. Kẻ quỳ gối là kẻ tội nhân hoặc là thánh thần giang tay cứu giúp, máu là phẩm chất con người hay nói rằng đức tính không sai. Thu hẹp phạm vi của những bức tranh kể lại ngắn gọn cả cuộc đời ngài, bỏ đi được một hình ảnh trên kính cửa sổ chẳng giúp ích là bao. Gối chạm đất là sự tiếp xúc với cái nghĩa tôn kính, đinh đóng cọc là nỗi đau hoặc nếu như lời giải tồn tại thực sự, chỉ một đức hạnh cơ bản ăn sâu vào cốt lõi con người. Câu trả lời vẫn chưa phải tất cả, Capricorn nhớ rằng thời đại này những người thấu hiểu tư tưởng và biết đọc viết còn rất khan hữu, Aries cũng chẳng phải người sùng tín cho cam. Là dựa theo góc nhìn của từng người, nhưng câu trả lời duy nhất một. Đặt mình vào vai trò vị lãnh chúa thành Xicalio, trước hết đó là một nhà tư tưởng, con người đó muốn thay đổi Đế quốc và cô đã lựa chọn chữa bệnh từ gốc rễ. Đảo ngươi một lượt, Capricorn hài lòng, phạm vi thu hẹp còn bốn khung. Và cái vế đầu hoàn tất vì nghĩa của từ "quỳ gối" nó chính là vậy trên mặt hình dung. Phạm vi thu hẹp khung tranh còn hai.Lối thoát của cô đang mở ra chậm rãi, trên đất rền rĩ vang lên nhẹ nhàng như thể hiện thực là vậy. Cùng tiếng mưa rơi như trút, cùng tiếng gió hút về đằng xa, cánh cửa chính bước vào nhà thờ lần nữa mở ra. Gót giày đệm thanh nước trên áo choàng nhỏ xuống nền. Capricorn nấp phía sau những cánh tay ghế sát cạnh tường ở phần đầu, cả căn nhà thờ vang vọt tiếng giày của một người con gái, bởi âm thanh của những giày gót đế cao thánh thót, đúng là nó rất thánh thót và làm cô nhớ lại lời nhận xét của một người trong lâu đài.Ánh đèn dầu le lắt và bước đi chậm rãi vang, người con gái đó đang tìm kiếm cô, không, là tất cả những kẻ đã ngu ngốc thành mồi cho đám hoàng gia quan sát bên trên. Chẳng có mụ đàn bà nào điên khùng ra ngoài đêm mưa to gió lớn này, chúng sẽ càng không ngu dại mà vào đây cày cuốc nhau dưới sự chứng giám của đức cha. Mà nếu có, cô đâu phải tốn công trốn lủi một góc.Tâm trạng cô đã nguôi ngoai đi ít nhiều niềm vui lúc giải đáp, con ả hoàng tộc đó càng tiến lên thì cô chết là cái chắc. Ngay lúc này, điều duy nhất cô biết ơn là số cô chưa tận, một tiếng giày nữa nhưng lần này chắc chắn của đàn ông, cùng đống vải vóc ông ta quệt trên đất, một cha xứ nếu cô đúng. Ông ta đi ra, vắt một tay sau cái bụng phệ to tướng, tay một bên cầm sách kinh và trên mặt ông ta đeo kính. Lấp một chỗ và cô vẫn thấy vẻ nghiêm nghị của ông ta chạm đến tận lưng, ông ta thể hiện mình là cột chống nhà thờ khỏi lo sập. Ông ta bước xuống, bước êm nhẹ trên thảm, đến trước mặt cô gái kia bằng điệu bộ hết sức kệch cỡm."Tổng thượng thư Scorpio, đêm hôm như vậy ngài vào nhà thờ có ý gì? Ngài dám đem theo cả lính hoàng gia ngoài kia sao? Ngài muốn xúc phạm đến thanh danh của cha xứ tôi sao?""Không, thưa cha. Tôi chẳng muốn nếu không có việc." Scorpio điềm nhiên, giọng rầm rì ám ảnh trong không gian. "Có đám mọi rợ đang quấy nhiễu lễ hội, chúng đang trốn đâu đó và tôi nghe có tiếng về phía này. Nếu cha thấy, xin hãy cẩn thận, vì đến lúc đấy điện hạ sẽ không chịu trách nhiệm cho giáo hội đâu.""Tôi biết ơn những gì ngài nhắc nhở. Tôi chắc chắn nếu thấy chúng, tôi sẽ giao trả chúng cho đức ngài tối cao, không phiền đến điện hạ làm gì. Giờ ngài hãy dành chút tôn trọng cái nhà thờ này, tôi sẽ kìm chế những từ thô thiển không nói, xin ngài hãy mau biến khỏi nơi đây, ngài đang làm bẩn nhà thờ của tôi rồi. Nhanh chóng đi đi, ngay tức khắc."Scorpio trùng mắt thấy thảm ướt dưới chân nhẹp, một điệu cười đơn sơ hé trên đầu môi, hết sức nhã nhặn rồi rời đi ngay tức khắc."Vậy thì, tôi mong đợi tin tốt từ phía giáo hội hơn những dự đoán xấu mà điện hạ đưa ra, thưa cha."Vị tổng thượng thưa đó thong dong từng bước, cho tới khi cánh cửa khép chặt lại."Lũ chó má." Đó là câu cuối cùng của ông ta trước khi lặn mất phía sau ngã rẽ chui vào căn phòng tấp xó quái quỷ. Capricorn lò dò bước ra, phí phạm về mặt thời gian nhưng công sức bỏ ra hoàn toàn đáng. Xích mích giữa hoàng tộc và bên giáo hội sẽ giúp ích rất nhiều cho quân phản động, mà trên mặt tư tưởng cô nên gọi là quân kháng chiến mới đúng. Lọ mọ với lối đi bị bịt kín rỉ mòn, lúc họ nói vớ vẩn những chuyện trên thực tế, cái vế sau cũng không còn là vấn đề.Máu là sinh mạng và đinh thuộc loại trừu tượng hơn chút, cho rằng đất là khởi nguồn, và gốc rễ không phải tự nhiên mà có. Vun trồng, hay cứu người hay nuôi dạy. Điều đó đều chỉ hình ảnh ngài quỳ gối và tay vươn trải yêu thương lũ trẻ nghèo."... có một lối đi ngay dưới thập tự lớn tại sảnh truyền giáo."Cô thật chẳng hiểu ý Aries đùa hay thật nhưng đúng là thập tự có một cái đúc mạ duy nhất chính giữa hai dãy ghế. Còn trên mỗi khung cửa sổ đều có một cái chỗ chóp đỉnh. Nhảy xuống dưới lòng đất, khép lại lối đi, Capricorn nhàn nhạt thở thành tiếng. Aquarius sẽ suy sụp sau khi thấy cô về một mình mất.
---
Khi cậu chạy về phía trước, mưa gió táp rát trên da, cái buốt lạnh của sương thấm qua đôi giày và nó có phần tạm bợ so với những năm cậu còn sống ở ngôi làng rụi cháy thành tro. Nơi đó mát lạnh vào mùa hè, mùa đông thì những kẻ bần hèn cũng sớm đóng băng nếu không biết giữ ấm. Một thôn trấn nghèo nàn bị nhà vua bỏ mặc vì nghiện ngập với những đồng bãi trồng cây thuốc phiện. Những suy nghĩ sâu xa nhất quyết không thể xuất hiện nếu rằng năm đó cậu không được Aries cứu rỗi, điều khiến nhà vua cùng cực tàn độc hủy hoại những kẻ chống đối trước khi ra thỏa thuận sẽ thổi lên những căm hận đối với lũ dân đen bần hèn. Cậu hiển nhiên nhận lấy những cái danh bẩn thỉu vì nó chính một phần sinh ra cậu, và hứa với Aries rằng Leo sẽ luôn đi theo con đường đúng đắn cô muốn.Dứt thêm một ngõ nữa, dẫu mưa phủ mờ mọi thứ và cái biển hiệu in hình hoa lưu ly chìm nó nổi bật mồn một sau cái lần cậu bước ngang qua. Một vài bước đi lên để dừng lại vì thất bại, người con trai đó đứng giữa đường, không trùm áo, không che ô, lẩn trong những tối tăm mưa đêm tới lúc kéo lên màn hạ cảnh cuối cùng."Xin chào. Hẳn cậu là người kế nghiệm của lãnh chúa Aries đúng chứ? Leo... Leo O'Brien?"Tiếng mưa át cả hơi thở, những âm trĩu như quả chín cùng xóa đi hơi người. Trước đó Leo đã muốn quay đầu bỏ chạy tránh né những xung đột và quân lính dưới trướng kẻ trước mặt dàn hàng ngang bịt kín lối thoát. "Thật thất lễ quá, cậu muốn bỏ đi khi chưa nghe tôi giới thiệu về mình. Tôi là cố vấn trưởng của điện hạ, Sagittarius Ledwell. Trước mặt tôi, có hai điều cậu nên từ bỏ. Thứ nhất, đừng có mơ tưởng đến chuyện chạy trốn. Thứ hai, nếu cậu chạy trốn thì cậu sẽ chết." Anh mỉm cười thấy đứa trẻ trợn mắt nhìn phẫn uất một trời, "Đây là quy tắc của điện hạ dạy, tha tội cho những kẻ đầu hàng. Thú vị chứ? Cậu có muốn đổi mạng cho lãnh chúa Aries không? Tôi sẽ dẫn cậu đi gặp điện hạ."Mốc mòn vì hai lựa chọn. Đứng trước người cố vấn, kẻ giăng kín mọi nẻo đường, xiềng xích tay chân mắc vào quả tạ nặng. Như thiên đường gửi gắm một kẻ vô ưu hòa bình, tới khi cửa khép và bẩn đục thế gian nhuộm màu, Sagittarius thỏa lòng trước mớ hỗn lộn nơi thế gian nhơ nhuốc....Để chạm đến cái đích cuối cùng, hoàng gia sau bao lâu để yên đột nhiên muốn bắt sống vị tướng cầm đầu quân phản loạn?
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com