12cs Dear My Prommate
4.30 PM, một buổi chiều đẹp trời, sân sau THPT Genius,Sân sau THPT Genius hôm nay đông khác thường, thành viên của clb sự kiện đang chia thành nhóm rải rác khắp nơi, tiếng động cùng tiếng nói cười rôm rả khắp nơi. Vải, giấy, kéo cùng hồ dán nằm vương vãi khắp cả sân. Chả là clb sự kiện đang chuẩn bị khung sân khấu và các booth chụp hình cho ngày hội thường niên của trường, ngày hội là sự kiện tổng kết quan trọng, kéo dài từ chiều đến tối ngày chủ nhật thứ ba tháng 12, với hoạt động giao lưu giữa các khối và đêm văn nghệ. Câu lạc bộ sự kiện chịu trách nhiệm tổ chức chính, dưới sự chỉ huy của Đoàn trường. Vậy nên các thành viên đều bỏ rất nhiều công sức cho sự kiện lần này. - Chị Sư Tử, kiss or slap?Chủ tịch clb, Sư Tử đang cặm cụi chỉnh sửa bản thiết kế booth chụp hình thì An Vy xáp lại làm cô nàng hết hồn. Sư Tử nghiêm giọng nói với con bé- Đang làm chưa xong lại đi nghịch cái gì đấy?- Em đang đu trend tiktok.- Trend gì lạ hoắc dậy, chị chưa nghe bao giờ luôn á. - Sư Tử thắc mắc.- Trend này lâu gòi, mà giờ em mới đu. - An Vy lém lỉnh nháy mắt, rồi cô nàng giơ điện thoại đang quay về phía Sư Tử. - Kiss or slap chị iu?- Slap. Này thì chưa làm xong việc mà đú trend.- Ai da, chủ tịch đánh đau thế, cho em giải lao xí, phần của em sắp xong rồi.Rõ là Sư Tử còn chưa kịp chạm vào An Vy, cái tính diễn sâu này y hệt thằng Mã. Cô đảo mắt một cái rồi dặn dò.- Lươn lẹo vừa, chị còn chưa đụng đến sợi lông nào trên má cưng. Nhanh lên rồi vào làm đấy.An Vy dạ dạ vâng vâng rồi chuồn qua mục tiêu tiếp theo.- Anh Khôi, kiss or slap?Bảo Khôi lườm con bé, cậu im lặng không nói, vỗ nhẹ một cái lên má con bé.- Lạnh lùng thế, huhu.- Anh Thiên Bình, kiss or slap?Thiên Bình thấy tội nghiệp con bé nãy giờ toàn nhận slap, liền thương tình đặt một nụ hôn nhẹ lên má con bé. An Vy bất ngờ ra trò, liền giả bộ làm điệu bộ kinh hãi, xa lạ một lát rồi nhanh chóng chuyển mục tiêu.- Anh Ma Kết, kiss or slap?- Mài design sân khấu xong chưa mà chạy lung tung, slap em ạ. - Ma Kết cáu.Chưa kịp để cậu đánh, An Vy đã lè lưỡi trêu rồi nhanh chóng chạy mất.An Vy vừa rời đi, Bảo Bình thong thả bước tới, cậu đi vài vòng xem câu lạc bộ sự kiện có cần giúp đỡ gì không. Vừa đi được vài bước, cậu đã nghe tiếng Sư Tử gọi.- Hey, Bảo Bình- Hello chị Sư Tử- Có thấy Nhân Mã đâu không?- Nãy em mới thấy phía sân sau thì phải.- Em có rảnh không? Kêu nó qua đây giùm chị với, nó không mang điện thoại.- Ukie chị.Cậu trả lời rồi nhanh chóng đi tìm Nhân Mã. Bảo Bình nghĩ cậu sẽ tìm ở sân sau, Nhân Mã rất thích đứng đấy ngắm hoàng hôn.An Vy tìm mãi một lúc, mới thấy crush đang đứng ở sân sau, bóng hoàng hôn đang phủ xuống, bầu trời đỏ rực, Nhân Mã đang đứng trên bãi đất trống, tay dựa vào lan can lim dim tận hưởng gió trời, áo sơ mi trắng bay theo gió, hai cúc trên được nới lỏng. Khung cảnh đậm nét phóng khoáng và tự do. Mặt và tai An Vy thoáng chốc ửng đỏ, có vẻ như Nhân Mã vẫn chưa biết con bé tới. Rón rén đi tới An Vy làm bộ che mắt, hù Nhân Mã.- Anh Nhân Mã, hết hồn chưa.Nhân Mã max diễn sâu, vờ giật mình hoảng hốt, tay còn được thể quơ quào lung tung, điệu bộ làm như sợ hãi lắm- Ối ối, ai đấy, anh sợ quá cơ. An Vy cười thích thú, vẫn giữ nguyên tay trên mắt Nhân Mã.- Anh đoán đi, đoán trúng có thưởng.Cậu chàng chỉ chờ cá đến, liền quăng lưới ngay, giọng còn mang chút ý dịu dàng và chiều chuộng- An Vy à, cái giọng oanh vàng của nhóc anh lạ gì nữa. Nhớ có thưởng nhé.An Vy nhăn mặt lè lưỡi, anh lúc nào cũng đoán được, cô bỏ tay ra. - Mà sao lại chạy ra đây rồi?- Ah anh, kiss or slap?Như chợt nhớ ra, An Vy cầm điện thoại đang quay đến gần Nhân Mã, cậu suy nghĩ một chút rồi không do dự phớt một nụ hôn nhẹ lên môi con bé. An Vy ngơ ngác, rồi đỏ bừng mặt, đánh rơi cả điện thoại xuống nền cỏ. Nhân Mã phì cười, cậu vươn tay xoa xoa tóc con bé, rồi cúi người nhặt chiếc điện thoại xinh xắn lên đưa An Vy.- Em vừa nói đoán trúng có thưởng mà nhỉ.Bảo Bình đứng lặng ở phía sau góc tường, tay nắm chặt dây leo, như thể muốn bứt hết chúng xuống, cậu cúi gằm mặt sau đó nhanh chóng quay đầu bỏ đi. Cậu không biết, phía bên dãy A phòng học của 12 Hoá, có một người cũng đang có tâm trạng giống cậu.- Thấy không Bảo Bình? - Sư Tử thấy cậu quay lại liền hỏi.- Hình như ảnh đi đâu rồi á chị, em tìm không thấy nữa. - Uầy cái con ngựa này chạy lung tung đâu không biết, cảm ơn Bảo Bì...Bảo Bình không kịp nghe hết câu đã bỏ đi ngay lập tức. Sư Tử thấy cậu hơi lạ nhưng không tiện thắc mắc, cô vươn vai đứng lên rồi chạy đi tìm con ngựa kia.Mấy hôm nay, Nhân Mã và An Vy hay bị bắt gặp đi cùng nhau. Cả trường đồn ầm lên là cả hai đứa nó đang hẹn hò, vậy mà nhân vật chính vẫn một mực phủ nhận. Nhưng Bảo Bình rất lạ, theo lời của Nhân Mã, mấy ngày nay đều tránh mặt cậu. Lên lớp tìm Bảo Bình rủ đi chơi bóng rổ, Nhân Mã nhận được cậu từ chối phũ phàng với lí do học bài thi đội tuyển, nhưng Nhân Mã rõ hơn ai hết, Bảo Bình có tham gia đội tuyển đâu, vì thằng nhỏ đâu có thích, vả lại Bảo Bình cũng đang đầu tư hết thời gian cho giải nghiên cứu khoa học cấp trường. Chẳng lẽ cậu đã làm gì sai sao. - Ê Ma Kết, mấy nay Bảo Bình sao mà tránh mặt tao mãi.- Ai biết tụi mày. - Ma Kết nhún vai.- Tao có làm gì đâu nhờ. - Nhân Mã gãi cằm suy nghĩ.- Bảo Bình nó thi nghiên cứu khoa học, chắc cũng bận. Đợt này tụi 11 học cũng căng gớm.- Làm gì đến nỗi không ra chơi luôn.- Hay nó thích mày nên giận vì mày hay đi với An Vy. - Giáo sư Ma Kết đưa ra giả thuyết.- Đm thằng chó điên, nghĩ cái quái gì thế. Đang anh em thích thú cm gì. Nhân Mã vỗ cái bộp rõ mạnh lên lưng Ma Kết làm cậu chàng đau điếng người.- Đù, đau. Không phải thì thôi. Mà bữa tao thấy nó nhìn mày lạ lắm. - Im cmm đi, mày nói chuyện weird vl. - Nhân Mã nhăn nhó, rồi vụt đi mất bỏ lại thằng Ma Kết đứng đơ ra một chỗ.- Ơ thằng này, mày mới weird đấy. Tao chỉ nói thế thôi mà. - Cậu lầm bầm.Bảo Bình dừng viết bài, cậu ngồi trong lớp nhìn theo bóng Nhân Mã và Ma Kết xa dần, lòng suy nghĩ ngổn ngang.
P/s: Thời gian trước mình không vào được watt, cứ tưởng phải drop truyện luôn, may tự nhiên bữa nay vào thử lại lại đc, hỏng bít sao luon á mn :')))
P/s: Thời gian trước mình không vào được watt, cứ tưởng phải drop truyện luôn, may tự nhiên bữa nay vào thử lại lại đc, hỏng bít sao luon á mn :')))
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com