TruyenHHH.com

12cs Bl Nhat Ki Hoa Mat Troi

01.

Hàn Dương Thiên Yết được hai bố dẫn đi đến mấy cửa tiệm ở gần nhà, thành thật mà nói, nó cảm giác đi bộ ở vùng thôn quê nhỏ bé này có cái gì đó khác ở thành phố lắm, mặc dù cũng là những con đường trải nhựa, cũng không phải quá 'cổ xưa', cũng có vài cái cửa tiệm trang hoàng lộng lẫy với những hàng quán nhưng có không khí gì đó thật sự khác lạ.

Một gia đình hai lớn một nhỏ, mỗi người dắt một bên tay Thiên Yết mà đi tìm nơi nào đó bán đồ chơi hoặc bánh kẹo, mấy đứa trẻ con dù sao cũng thích mấy món đồ đó.

Đi một chút thì họ phát hiện một cửa tiệm bán đầy đủ đồ, được trang trí khá là đẹp mắt với gam màu cam là chủ đạo, vào bên trong rồi thì thấy có nhiều đồ lắm, đồ chơi cũng có, văn phòng phẩm hay phụ kiện, đồ làm đẹp, son phấn gì cũng có hết.

Thiên Yết đi vòng quanh, định bụng mua đồ chơi tặng các bạn nhỏ, nhưng nghĩ mãi nó cũng không biết nên mua đồ chơi gì.

Mà hai người bố của Thiên Yết, trải qua một đợt con trai bị bắt nạt mà muốn hồn siêu phách tán thì bây giờ rất quan tâm đến vấn đề kết bạn của con trai mình, họ cẩn thận lựa chọn đồ chơi.

Dương Nghiên Di dù sao cũng hiểu mấy cái này hơn Hàn Mộc Băng, dù sao thì Alpha hắn cũng chỉ ngày ngày làm việc nghiêm minh kỉ luật, nào có chơi với trẻ con bao giờ?

Dương Nghiên Di dẫn Thiên Yết đến nơi bán móc khóa cùng vài món đồ chơi đáng yêu nhưng vừa lứa tuổi tụi nhỏ.

"Con lựa cho các bạn móc khóa đi, mỗi bạn ba cái, rồi lựa thêm gấu bông cho các bạn nữa."

Thiên Yết gật gù, suy nghĩ một lúc sau đó hỏi lại.

"Nhưng có bạn nữ nào không ba nhỏ?"

"Không, chung cư mình chỉ có các bạn con trai thôi."

Thiên Yết gật đầu, cẩn thận lựa móc khóa cho 12 bạn nhỏ còn lại, chẳng mấy chốc, cái giỏ hàng đã được chất đống rồi.

Sau khi lựa xong, họ đóng gói cẩn thận, không phải dạng hộp quà truyền thống mà là đóng trong cái túi bóng, phần đáy dưới có màu và hình trang trí để che đi móc khóa và thú bông nhỏ bên dưới, lát nữa họ sẽ bỏ bánh kẹo lên để cho các bạn nhỏ bốc tự do.


02.

Mọi thứ đã xong xuôi rồi, khi nhà ba người quay về căn hộ thì cũng đã hơn 4 giờ rưỡi chiều, nhưng các bạn nhỏ chưa có học về. Nó cũng thấy căng thẳng lắm chứ, còn rất mong chờ được gặp các bạn mới.

Mãi đến tận khi chân trời thêm màu sắc, lan ra rồi lại chuyển sang một màu cam cam tím tím thì đám trẻ của chung cư Hoa Hướng Dương mới về tới, chúng ríu rít nắm tay nhau thành một đoàn tàu nhỏ đi vào trong chung cư.

Mười mấy cái miệng nhỏ tía lia bàn chuyện về việc hộ gia đình mới tới chưa, nhưng không thấy ai ở dưới sân cả.

"Hông lẽ là chưa tới hả ta?"

Đứa trẻ đeo cái thẻ tên 'Lãnh Trần Thiên Bình' dáo dác nhìn quanh, tìm xem có bóng dáng người lớn nào chuyển đồ hay gì không, nhưng không có thì mới lên tiếng hỏi.

Đám trẻ xung quanh nào có biết, chúng chỉ khẽ lắc đầu. Rồi đứa nhỏ hơn trả lời.

"Nhưng ba nhỏ của Dương nói là nhà đó tới lúc tầm 9h sáng mà."

Đó là tối qua bạn nhỏ Đông Phương Bạch Dương được nghe nói, nhưng hiển nhiên, ai cũng lắc đầu tỏ vẻ không biết.

Nguyệt Dương Xà Phu thân là đứa lớn nhất trong đám, mặc dù cũng là năm tuổi với ba đứa trẻ khác nhưng bé vẫn trưởng thành hơn đám còn lại, tay nắm chặt bàn tay nhỏ bé của bạn nhỏ Âu Dương Cự Giải ba tuổi, rồi nêu ý kiến:

"Ở đây tò mò cũng vậy, hay lên hỏi bố là rõ."

Đám trẻ này nghe anh Xà Phu lắm, tại ảnh vừa cao vừa dữ dữ cho nên đã nói thì không đứa nào dám cãi.

Chúng nó kéo nhau về căn hộ của mình, chỉ có Xà Phu là đưa Cự Giải đến tận nhà mà thôi.


03.

Đám trẻ được bố cho biết rằng họ sẽ có tiệc và hộ gia đình mới đã tới rồi thì định kéo nhau lên căn  hộ nhà người ta chơi, ai ngờ bị hai ông bố nhà mình túm đầu lại, kêu đợi tới khi ăn tiệc. Đứa nào đứa nấy cũng nóng lòng, không ngồi im nổi.

Đúng bảy rưỡi tối, lần lượt các hộ gia đình đều tập trung dưới sân, họ đã chia nhau ra đi mua đồ ăn và ướp từ buổi chiều rồi, cũng bày biện gọn gàng dưới sân, bây giờ chỉ cần quẩy thật vui nữa thôi.

Nhà Hàn Dương xuống cuối cùng, khi họ xuống thì mọi người đều có mặt ở đó hết rồi.

Hàn Mộc Băng bê theo một cái thùng lớn, có thể thấy vài thứ giống túi bóng như cái đầu củ hành chĩa lên trong cái thùng đó. Đám trẻ không khỏi tò mò nhìn theo, nhưng ngay khi đứa trẻ nhà Hàn Dương đi đến thì sự chú ý của đám trẻ cũng bị lôi kéo.

Thiên Yết tự nhiên trở nên căng thẳng, cơ thể cứng đờ và con tim đập mạnh khi đối diện với hơn mười cặp mắt tròn xoe đang nhìn chằm chằm mình, nó không khỏi tự hỏi trong đầu rằng khi thấy nó rồi thì nhóm bạn nhỏ này có ghét nó hay không.


Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com