12cs Bl Gl Tan The Den
Ba người Cự Giải, Sư Tử, Thiên Bình vừa lên tới nơi chưa kịp chạm vào chốt cửa thì cánh cửa đã bị tông văng ra, từ bên trong một bóng người bay vụt ngang qua mặt ba người mạnh mẽ đâm thẳng vào bức tường đối diện...Cả ba nhìn theo phát hiện cái cánh cửa bay khi nãy có dính theo một người, mà cái con người đó lại là người quen ..." Song ca???" Cự Giải hô lên, theo chức nghiệp dị năng của mình mà muốn tiến lên kiểm tra vết thương cho Song Tử." Khụ...anh không sao." Song Tử lắc đầu nói, nhanh chóng ngồi dậy khỏi đống đổ nát, trên người ngoài bụi bặm còn có rất nhiều vết thương tuy không nặng đến nổi thấy thịt lòi xương, nhưng cũng rách da chảy máu một tí." Lưu Bân Bân kia... là cô ta đánh bay anh à?". Thiên Bình nghi hoặc đưa ra hỏi, Song Tử rất mạnh cả về dị năng lẫn thể lực nên việc hắn bị một người, à không bị một thứ đánh cho mình đầy thương tích như thế." Không phải ..." Song Tử phủi bụi trên tóc, vẻ mặt có phần uất ức... Đúng chính là uất ức đó, không nhìn nhầm đâu." Vậy là ai th... A anh Ngư! " Cự Giải còn định hỏi thăm tình trạng cơ thể Song Ngư vì khi nãy Thiên Yết nói người anh ấy bị thương, cô nàng định chạy qua xem Song Ngư thì bị Sư Tử túm lưng áo ngăn lại." Có gì đó không đúng! " Thiên Bình nhìn chằm chằm người đang đứng ngay cửa vào nay chỉ còn lại cái khung trống, nói.Cự Giải ngơ ngác nhìn Thiên Bình liền nhận được cái lắc đầu của anh ý bảo Cự Giải không nên manh động ." Ngư ca hình như không ổn " Sư Tử nói, linh cảm mách bảo cậu rằng Song Ngư hiện tại không giống với Song Ngư trước kia, có gì đó sẽ nguy hiểm ." Sư ca, anh là đến để thăm Bân Bân ạ? Bân Bân nhớ anh quá đi...".Giọng nói ngọt ngào của thiếu nữ vang lên phía sau Song Ngư, sao đó Lưu Bân Bân cả người có phần chật vật ló người ra, vẻ mặt e thẹn như thiến nữ nhìn thấy người yêu.Thiên Bình : "..." - Muốn giết người ghê ta ơi :)))." Bọn tôi tới tìm anh Song Ngư không phải nhớ cô, Bân Bân cô đã làm gì anh vậy? " Sư Tử thành thật đáp mặc kệ vẻ mặt đong đầy say mê của cô ta mà hỏi, Thiên Bình nhìn cái bản mặt từ e thẹn chuyển sang cứng nhắc kia của Lưu Bân Bân trong lòng không hiểu sao có chút vui vẻ, thiệt sự là hong hỉu tại sao vui đâu nhaaaaa :>" Sao anh lại dùng giọng tra khảo với Bân Bân, anh làm Bân Bân đau lòng quá a " Lưu Bân Bân rưng rưng nước mắt bĩu môi mà ủy khuất." Ngư bị cô ta dùng dị năng thao túng, hiện tại em ấy không phân biệt được ai với ai cả " Song Tử nói, giọng điệu ba phần u oán, ba phần uất ức cùng bốn phần căm phẫn.Cự Giải, Sư Tử Thiên Bình : " À..."." À cái con khỉ khô chứ à, mấy đứa cản Ngư lại, ông đây xử cô ta! À đúng rồi, mấy đứa nhớ...Đừng có làm em ấy bị thương " Song Tử nói, còn cố ý nhấn mạnh câu cuối cùng .Cả ba :..À cái cái con khỉ khô! Không làm bị thương rồi sao mà ngăn lại, anh đùa bọn em à .ಥ‿ಥSong Tử làm gì mà suy nghĩ cho cảm giác của mấy đứa nhỏ, trong đầu hiện tại chỉ có suy nghĩ làm cách nào để phanh xác đứa đã dám chạm vào em trai hắn một cách thỏa đáng nhất thôi... như một cơn gió Song Tử lao lên thoắt cái xuất hiện ngay trước mặt Song Ngư, nhân lúc Lưu Bân Bân chưa kịp phát động cậu tấng công đã vung tay đập một phát ngay gáy Song Ngư nhằm ý đồ đánh ngất cậu.Nhưng Song Ngư dù sao cũng là một cao thủ karate từng dành quán quân trong cái trận đấu quốc gia, độ nhạy bén là không thể coi thường...Thân ảnh nhanh chóng hành động lùi về sau tránh đi nhưng lại vấp phải Lưu Bân Bân đang trốn ở sau, làm cả hai té ra đất, Song Tử cười nhếch mép nhanh chóng lao tới túm cổ áo Song Ngư quăng về phía sau lưng mình .Song Ngư cong người lộn một vòng trên không trung sao đó đáp đất nhẹ nhàng ngay trước mặt ba người Sư Tử, Thiên Bình, Cự Giải. Song Ngư cau mày nhìn ba người đứng trước mặt, không biết có nên tấn công hay không vì cậu chưa nhận được lệnh.Lưu Bân Bân mất đi tấm khiên an toàn cũng không hoảng cô ả thoắt cái biến mất làm cho cú đấm vừa tung ra của Song Tử bị hụt .Ngay sau đó một cái tay với móng đỏ nhọn hoắt vươn ra từ không khí muốn trực tiếp đâm vào sau gáy Song Tử, Song Tử cũng đã phát hiện nhanh chóng nghiêng người thành công né tránh, lợi dụng sơ hở Song Tử vươn tay thô bạo túm lấy cổ tay nhỏ nhắn kia lôi Lưu Bân Bân đang trốn ra khỏi không gian của cô ta, cơ thể Lưu Bân Bân tự như trái banh bị quăng mạnh lên nền gạch hoa cương cứng rắn... chỉ nghe 'ầm' một tiếng, bụi mù bay đi sàn nhà bị thủng một lỗ mà Lưu Bân Bân đã nằm bất động trong đống gạch đá ở tầng phía dưới.Song Tử không nói nhiều liền vận dụng dị năng tinh thần nhấc cơ thể tàn tạ của Lưu Bân Bân ra từ trong đống bê tông ra, nhìn cơ thể đang lơ lửng của cô ta từng vết thương lớn nhỏ đang từ từ hồi phục Song Tử chỉ cười lạnh một tiếng, rút từ nên hông ra một con dao bằng kim loại, vỏ dao được chạm khắc hình hoa những đoá hoa nhỏ tinh tế, lưỡi dao rời khỏi vỏ sắc bén mà bóng loáng mang theo hơi lạnh thấu xương.Lưỡi dao màu bạc nhẹ nhàn chạm lên phần da nơi bả vai Lưu Bân Bân theo lực đạo của chủ nhân mà mạnh mẽ cắt vào, lưỡi dao đi qua đâu máu đen theo đó tuông trào ra, cùng lúc đó âm thanh thét chói tay của Lưu Bân Bân vang lên... Đau đớn trên da thịt làm Lưu Bân Bân phát hoảng, đáng lý ra cô ả đã không còn cảm nhận được sự đau đớn như thế..." Đúng như tao nghĩ, mày không còn là con người nữa rồi! Lưu nhị tiểu thư..cảm giác đau đớn trên da thịt như nào? Có sảng khoái không? Tao sẽ cho mày cảm nhận từng trận đau đớn rách da xé thịt mà em tao phải chịu..." Mỗi một chữ vừa thốt ra lực cắt vào da thịt Lưu Bân Bân lại càng sâu thêm, khoé môi Song Tử cong lên nụ cười tà khí mười phần, tiếng gào thất thanh của Lưu Bân Bân vang vọng khắp nơi.Song Ngư bên này đang đánh rất hăng, dù là bị tháo túng nhưng lực chiến của cậu cũng không giảm mỗi cú đấm cú đá tung ra đều rất chuẩn như muốn đập tàn đời đối thủ. Chỉ khổ Sư Tử Thiên Bình vừa đánh lại vừa phải tránh làm tổn thương đến Song Ngư, Song Tử à anh có thể nhanh lên một chút đem người về hay không a? Tụi em mệt mỏi ...Đang hăng hái thì Song Ngư chợt khựng lại nhanh chóng chạy vụt qua hai người Sư Bình lao vào nên trong phòng." Nhanh giữ người lại! " Thấy được ý đồ của Song Ngư Thiên Bình nhanh chóng tiếng lên nhưng tốc độ vẫn chậm hơn Song Ngư một chút.Song Ngư từ đằng sau tiến nhanh lại trên tay còn vơ theo một thanh thép muốn đánh nát đầu Song Tử cứu người thì sau gáy chợt nhói lên ...Song Tử vừa quay người lại liền nhanh chóng vươn tay đỡ cơ thể đang ngã xuống của em trai ôm vào lòng, sau đó mặt lạnh lườm người vừa ra tay đánh ngất Song Ngư." Không phải tôi nói không làm tổn thương em ấy sao ? "." Tôi không ra tay, cậu có lẽ đã có một lỗ trên đầu rồi ! " Thiên Yết thu tay nhúng vai nói ." Èo ơi ~ Đây không phải Lưu Bân Bân hay sao? Hiện tại nhìn xem...Thiệt là thảm hại quá đi nha " Kim Ngưu nói vẻ mặt lại khinh thường mười phần." Máu cô ta màu đen không lẽ...cô ta là tang thi ư?" Cự Giải nói, giờ mới kịp nhìn kĩ ." Tang thi? Thiệt không? Sao anh không nhìn ra? " Bảo Bình ngơ ngác hỏi ." Thì nãy giờ cậu có thấy cái mẹ gì đâu ? " Xử Nữ nhịn không được quăng cho Bảo Bình cái nhìn khing bỉ, dù biết là y cũng không nhìn được. Bảo Bình:... Tôi cảm nhận được nhé." Lại sài thứ kia? " Song Tử giờ mới nhìn đến cái tay Bảo Bình đang đặt trên vai Bạch Dương, là biết có chuyện gì đã xảy ra. " Giờ làm gì với cô ta? " Thiên Bình hỏi ." Có dị mà cũng hỏi, không phải nhân loại chỉ có thể giết chết theo cách giết tang thi thôi a " Bạch Dương trả tay Bảo Bình cho Thiên Yết nói " Đập nát đầu... " Thiên Yết đùa nghịch mấy ngón tay của Bảo Bình nhàn nhạt nói ." Èo ôi ác độc! " Kim Ngưu nói liền bị Thiên Yết liếc một cái." Khụ...khụ khụ! Các...các người không thế đối với tôi.. như như thế được khụ khụ khụ " Lưu Bân Bân thở ra từng hơi nặng nề nói ." Sư ca.. Sư Tử, anh anh đừng bỏ Bân Bân có được không?" Lưu Bân Bân gương mắt nhìn Sư Tử có phần yếu ớt nói, Sư Tử nhìn Lưu Bân Bân hiện tại lại nhớ tới những chuyện trước đây... cuối cùng cậu cũng không có lên tiếng nói giùm cô ta .Trong lúc mọi sự chú ý đang tập trung vào Lưu Bân Bân thì Song Tử phát hiện người trong ngực đang có động thái muốn tỉnh lại, hắn vui lắm hàng mày đang nhíu lại cũng dãn ra. Chưa kịp vui mừng thì lòng ngực truyền tới cảm giác lạnh giá rồi một cơn đau ập tới nơi lòng ngực, Song Tử đưa mắt lia xuống nhìn khuôn mặt cùng biểu tình vô cảm của em trai rồi nhìn nơi lòng ngực bị con dao bạc ghim vào. Máu đỏ tươi của hắn chảy ra nhuốm đỏ đôi tay trắng noãn của cậu...Các thành viên trong đội kinh hoảng nhưng phản ứng nhanh nhất chỉ có Thiên Yết cùng Nhân Mã, cả hai xông tới muốn đánh ngất Song Ngư nhưng lại chậm một bước. Tay Song Ngư buông cán dao ra thoắt cái xuất hiện bên người Lưu Bân Bân, ý đồ muốn đem cô ả đưa đi .Khuôn mặt nhếch nhác của Lưu Bân Bân nở nụ cười đắc ý, nhưng rất nhanh cô ả đã không thế nào đắc ý thêm được nữa. Bên cửa sổ xuất hiện một người phụ nữ thân hình bốc lửa sơ mi trắng cùng chân váy đen ngắn lộ ra cặp chân dài nuột, áo blue trắng tinh nhuốm một ít máu đã khô lâu, tóc đỏ tung bay, khuôn mặt xinh đẹp gây ấn tượng rất mạnh với người đã từng gặp, đôi môi căng mọng treo theo nụ cười như mỉa mai, đôi mắt màu đỏ rực nhìn chăm chăm vào Lưu Bân Bân làm cô ả lạnh cả sống lưng ..." Cuối cùng cũng để tao tìm được rồi" Người đó lên tiếng nói âm thanh tuy không trong trẻo nhưng cũng không quá trầm thấp, có chút ma mị lại mang theo chút cao ngạo của kẻ thống trị. Dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người cùng ánh mắt kinh hoảng của Lưu Bân Bân cô gái nhẹ nhàng đáp xuống ban công đi vào bên trong... Thân hình uyển chuyển bước đi thướt tha đẹp đến mê muội lòng người, tựa như đoá hoa hồng kiều diễm nhưng bên dưới đài hoa là một rừng gai nhọn ẩn dấu." Cô gái này, hình như chúng ta có gặp qua tại khu rừng " Cự Giải đang chữa trị vết thương cho Song Tử, nói."Song Tử sao rồi? Cây dao kia khi nãy bị máu Lưu Bân Bân làm bẩn liệu bệnh ..." Xử Nữ hoàn toàn không quan tâm cô chỉ lo lắng duy nhất là vậy ." Kh...không sao! Đừng để cô ta đem Song Ngư đi " Song Tử nói sắc mặt có chút trắng bệch nhưng trong mắt là kiên định, hắn không muốn mất cậu một lần nữa.. " Dị năng của em có thể thanh lọc được!Để em với Ma Kết lo anh Song, mấy anh chị qua kia tìm cách đánh ngất Ngư ca đem về đi " Cự Giải lau mồ hôi nói, lần đầu tiên cảm thấy dị năng đã thăng cấp của mình hữu ích." Sư Phụng! Quả nhiên chị không phải là người " Tiếng hét của Lưu Bân Bân vang lên, thu hút sự chú ý của mọi người .Cô gái vừa đến kia chính là Sư Phụng, dị năng giả hệ Phong đã gia nhập với đoàn đội của Lưu Hữu để tìm lại vacxin bệnh độc tang thi ở phòng nghiên cứu thành phố L.... " Mày cũng có phải người đâu..." Sư Phụng vẫn đang mỉm cười nhưng là nụ cười khinh thường trắng trợn .______________:Song : mấy chương này tôi ăn hành hơi bị nhiều, tác giả chú ý không đừng trách tôi :))) *Toả sát khí*.Sumr : Vưng...⊙﹏⊙Ngư : Em xin lỗi .·'¯'(>▂<)'¯'·.Song : không phải lỗi em , ngoan không khóc *Hôn trán Song Ngư*.Ngư: ⁄(⁄ ⁄•⁄-⁄•⁄ ⁄)⁄Sumr : (┛◉Д◉)┛彡┻━┻Song: 🤨Sumr : 😓😓😓🤧
_____________________
Toi đánh sai số chương mà các nàng khum nhắc toi 🥹.
_____________________
Toi đánh sai số chương mà các nàng khum nhắc toi 🥹.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com