12 Cs Khoang Khac Mua Ha Truyen Ngan Tap Hop Oneshot
Chú ý: Chương này thể loại cổ trang, ngược, 1 x 1 , chút tình cảm bách hợp ( nữ x nữ) , BE.-Là phần tiếp của chương <<8, Hề và kẻ tù nhân >>là ký ức thứ 2 thuộc phần ({ 8, Hề và kẻ tù nhân )} không liên quan tới ký ức 8.1 nhưng liên quan tới cả nội dung phần 8 đó.
________________________________________________________________________
" Rè , rè,..."
.
.
.- Thưa tiểu thư, mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng . Người hầu cúi người trịnh trọng , thông báo tình hình cho gia chủ đang ngồi trước bàn trang điểm. - Rất tốt, không cần lễ khí.Nếu có thể so với thanh âm của đàn cầm , thì giọng của chủ nhân trong trẻo hơn một phần . Người phụ nữ mặc đồ đen đứng thẳng, ánh mắt lại ngước lén trộm nhìn chủ nhân đang quấn lại tóc. Bình thường việc chỉnh trang của đương kim tiểu thư là do các nữ tì thực hiện nhưng tiểu thư lại vốn rất khó tính. Chỉnh kiểu gì cũng không vừa ý bèn yêu cầu các nữ tì để mình tự làm dù hơi mất thời gian. Nhưng khi Ngài xong lúc nào cũng thành dạng một thiếu nữ vô cùng xinh đẹp với mái tóc màu bạc quấn hơi đối xứng, phần sau để xõa. Đôi mắt như nước hồ thu cùng đôi môi hơi mỏng nhưng chúm chím dễ thương tô chút hồng, làn da trắng. Một vẻ đẹp mà cả nam và nữ đều cảm thấy vô cùng thanh khiết, dễ thương, muốn bắt nhốt về nuôi. Tuy nhiên, vẻ thanh khiết đấy chỉ là lừa thiên hạ . Ngài là Nhân Mã con gái độc tôn của ma chủ tai tiếng đã tắm bao làng mạc trong sông máu và một ả Hồ Ly 9 đuôi thành tinh ngực tràn mông cong có khả năng câu dẫn cả thiên hạ và thao túng cả thần giới . Và con gái của họ thừa hưởng tất cả những " tinh túy" của bậc sinh thành. Sự hung tàn của cha và vẻ mị hoặc của mẹ. Năm 3 tuổi, Ngài giết chết tất cả những chú chim trong vườn thượng uyển để lấy từng cái chiếc lông vũ đẹp nhất cài lên tóc. Năm 10 tuổi , Ngài thành thục chữ viết cổ và vẽ tranh đồng thời vẽ những bức tranh và câu thơ dâm tà giữ nam và nữ sau khi chứng kiến việc mẹ mình quan hệ bất chính với rất nhiều quan lại . Sau rồi , mẹ Ngài còn thấy cảm động treo những câu thơ đó vào phòng ngủ riêng của bà. Năm 14 tuổi, dưới sự chỉ bảo của cha, Ngài thành thục công pháp bùa chú và nhận vũ khí của riêng Ngài , một chiếc ô và sau này chiếc ô đó đã "lưu trữ " linh hồn của gần chục người , đa số là gián điệp từ chính đạo vào ma đạo bị cha Ngài bắt được rồi cho Ngài làm vật thử luyện công. Sau đó, năm 15 tuổi , công pháp của Ngài vang danh khắp Ma Đạo , với võ công vô cùng tinh tế, xinh đẹp, linh hoạt mà cũng đầy tàn khốc. Với chiếc ô của mình , chất chứa bao nhiêu tử linh, bao nhiêu người chết dưới tay nàng có thể như vụn bánh mì .Và giờ năm 20 tuổi , Ngài - đương kim tiểu thư Ma Tôn sẽ đi làm nhiệm vụ để kế thừa vị trí đứng đầu cả Ma Giới..."Cạch " - Tiếng ghế xoay lại , tiểu thư đã xong.
Ta cúi người dâng vũ khí - chiếc ô của Ngài. Ngài nhận lấy rồi nở một nụ cười nhẹ cho ta.
- Lễ khí - Ngài nói, với bộ thanh y màu nhạt , nụ cười của Ngài như nụ cười của một tiểu thư Chính đạo thuần khiết , đối lập hẳn thân phận và bản tính hung tàn Ma đạo luôn có .
Ta chỉ đáp : " Thưa!" rồi mở cửa .Sau khi Ngài mở ô rồi mới theo sau Ngài ra chỗ để Ngựa chuẩn bị xuất hành . Các hầu cận khi thấy Ngài đều kính cẩn cúi chào. Tuy nhiên khi nhìn thấy ta, tuy rằng không thể hiện , ta vẫn cảm nhận được ánh mắt đầy khinh bỉ của họ chĩa vào. Điều đó không làm ta bận tâm, họ sẽ chẳng ho he gì. Ta vốn là một nhi hài nữ của một nam tử chính đạo và nữ tử Ma đạo. Tuy nhiên , ta không phải kết quả của một tình yêu cấm , nếu là như vậy thì ta đã bị giết khi còn là một hài tử chứ không có cơ hội lớn lên chịu sự kì thị.Nghe thật là chuyện hài nhân gian, có thể bị giết cũng tốt hơn. Mẹ ta lại chỉ vì thuốc xuân nên tìm kiếm sự thỏa mãn dục vọng, mà bà lại là quản ngục nữ, thế nên bà chọn gã trai tù bà ưng nhất rồi lao vào. Mà bạn tù bà chọn lại là một gián điệp chính đạo bị bắt. Thật mỉa mai. Khi ta sinh ra , "phụ thân" ta thì đã rũ xương còn "phụ mẫu "ta đem ta bán đi. Ở ma đạo , sức mạnh là quan trọng, mẹ ta là quản tù thuộc tầng lớp thấp kém , quản bản thân còn bị coi thường sao mà quản được thêm một đứa trẻ lai. Giờ nghĩ lại , có lẽ may mắn duy nhất bà dành cho ta đó chính là sự vô tâm của bà,nếu không vì nó, nếu như bà có chút gì tình cảm , có thể bà sẽ dây dưa với bố ta hoặc ít nhất coi ta như con rồi ta sẽ lớn lên dưới một tình cảm bất thường không rõ , tương lai mịt mù . Ở ma giới, phụ nữ lớn lên mà các bà mẹ đều không quan tâm bởi :+ một, nơi đây là ma giới- thế giới của dục vọng , hầu hết con gái rồi sẽ trở thành phụ nữ, mà trở thành phụ nữ là đủ tuổi câu dẫn đàn ông, đương đầu với khoái cảm mà người phụ nữ nào chịu thua sẽ chỉ trở thành vật sinh đẻ, mà ai làm chủ được dục vọng và khoái cảm đương nhiên sẽ trở thành quỷ cái hàng đầu , mọi đàn ông đều cầu xin, nuông chiều. Một số quỷ cái còn cơ hội tiến hóa có sức mạnh , trở thành quý tộc. Vì vậy đây là thế giới phụ nữ đấu với phụ nữ. Những quỷ cái có tuổi đều ghen ghét những quỷ nữ mới bởi họ hấp dẫn hơn, kể cả dù quỷ đó là máu mủ của mình. Và... + hai, chỉ những đứa con gái quý tộc mới được giữ gìn thân thể thanh tao, chuyên tâm luyện võ công, sắc đẹp tuy không gợi cảm lại là hàng hiếm , rất dễ cơ hội lọt mắt quỷ vương không thì ma tôn cấp cap. Và quý tộc lại nối tiếp quý tộc...Nếu mẹ ta giữ ta lại, thì chả phải giờ ta lại phải hầu hạ dục vọng như bà rồi lại là một nữ quản ngục hèn kém chứ không ở đây. Dù ta là được tiểu thư nhận vào , là "con cẩu" của tiểu thư.Ta vẫn "sống sót" tốt hơn bao kẻ. ["- Nè , ta thích ngươi, từ giờ ngươi sẽ là con cẩu của ta. " Gió mùa đông thổi mạnh, hất tung mái tóc màu bạc như tuyết rối nhưng không hất tung được nụ cười ôn nhu của chủ nhân mái tóc đó, đôi bàn tay trắng nõn xòe ra đối lập với bàn tay đầy máu hiện từng đốt , đầy bụi đặt trên đó...]Nhìn bóng ô của Ngài , đầu ta hiện về ký ức cũ,về mùa đông lúc Ngài nhặt ta trên vệ đường, mùa đông ta khắc ghi mãi...
.
.
.
- A, nàng đã tới, ta đợi nàng mãi . Gần tới nơi , một giọng nam trầm đã vọng lại phía trước . Không biết vẻ mặt Ngài thế nào, chỉ biết Ngài buông chiếc ô đang mở đang cầm trong tay , chạy lại chỗ nam tử phía trước để lại trong gió một ít mùi hoa nhài dịu nhẹ phía sau. Nam tử kia ôm chầm lấy, nhấc bổng thiếu nữ tóc bạc, mặt tươi cười. Từ đằng sau, ta đón lấy chiếc ô, đóng lại. Không rõ lý do, ta cảm thấy cực khó chịu trước cảnh tượng này , tay cầm cán ô nắm chặt. Tuy vậy ta vẫn đi chậm rãi , không để lộ một tia cảm giác . Làm sát thủ, trải qua huấn luyện lâu ngày , việc kiểm soát hành tung của mình đã từ lâu thuần thục . Duy vậy, việc làm nhiệm vụ bảo vệ cho chủ nhân là cực quan trọng , ta rút phi tiêu bên hông cố hướng phóng trật qua tai nam tử kia.
Cảm giác có sát khí phi qua, nam tử kia giật mình, thả người yêu xuống .
- " Nam nữ bất thụ .Chủ nhân ta còn thanh danh cần giữ.Mong thiếu chủ kiềm chế " - ta cảnh cáo, đột nhiên tâm trạng dãn ra đôi chút khi thấy Ngài không còn trong vòng tay nam tử kia. "Hỗn x -" Mặt nam tử tối lại , chưa nói hết câu thì bị một ngón tay ngăn lại, là ngón tay của người yêu hắn." Đừng nóng, Kim Ngưu cũng chỉ muốn tốt cho em thôi. Mãi em mới có một người tốt, anh lại nỡ ... - đổi giọng thâm trầm - mà xúc phạm người của em là xúc phạm chính em đấy nhé " .Như bị bất ngờ bởi một cơn rùng mình từ sự biến đổi giọng người thương, nam tử định lấy cớ thì bị chặn họng .
-" Anh thật không biết tôn trọng phụ nữ!"- Giọng thiếu nữ tóc bạc đổi tông thành giọng giận dỗi, ngữ khí đe dọa lúc nãy chỉ như tưởng tượng. Hắn hoàn hồi tâm thì đã thấy trên mặt một cái cấu đau ,lại hỏi chấm. T hấy vẻ mặt -không hiểu chuyện gì xảy ra-của nam tử khi bị chủ nhân tra tấn thật sự là rất hài, ta cười nhưng ngay giây sau khôi phục vẻ mặt lạnh xem vở kịch, tâm trạng lại vô cùng thỏa mãn. Chủ nhân vốn là người đa sầu đa cảm, thất thường , lúc đầu ta mới vào phủ bị trêu ghẹo rất nhiều , sau dần dà ta hiểu chủ nhân lại rất đơn thuần . Buồn khóc, vui cười và cô đơn.
Thiên tài ai lại chẳng cô đơn. Vì họ quá xuất sắc, người ngoài nhìn họ chì có suy nghĩ không bao giờ với tới nên không bao giờ thử với tới họ , việc đời là thế, huống chi đây là ma giới, nơi sức mạnh là hàng đầu,nơi cặn bã sinh tồn , thiên tài luôn vây quanh bởi tâm tính xấu xa và sự bợ đỡ cùng ghen tỵ , lấy đâu ra người bạn tâm tình. Con gái rất nhạy cảm .Bởi vậy chỉ cần lúc ta tới nghe tâm sự, chủ nhân là hoàn toàn ôn hòa... Ta cũng có một cảm giác co rút lồng ngực khi chủ nhân bảo vệ ta như vậy. Nhìn qua thấy giây phút nụ cười nhẹ thoáng qua phía sau lúc quay lại đúng lúc, đột ngột quay lên, tay người thiếu nữ tóc bạc dừng lại, ánh mắt khẽ động, khóe miệng hơi nhếch lên, dừng việc giáo huấn nam tử lại. Còn nam tử sau khi được tha bèn tạ ơn Ma Vương . Dù tính khó lường của con gái ngài giống hệt ngài.-Thế sao chàng lại đến đây? - Thiếu nữ tóc bạc nhận lại cái ô từ Kim Ngưu , lại xòe ra che.
-Chả phải là để phụ giúp nàng sao? - Nam tử xoa đầu cười, lộ ra vẻ anh tuấn .
- Đi cùng chúng ta? - Như nghe được điều gì kỳ quái, thiếu nữ bất ngờ.
- Là một tướng quân tương lai , việc bảo vệ tình thân là vô cùng quan trọng . - Không để ý sắc mặt kì quái, nam tử nói một cách đầy trịnh trọng .- Đầu gỗ! - Ta vô tình cất một lời trào phúng không to không nhỏ . Đây là nhiệm vụ của người kế thừa kẻ thống trị Ma giới, là nhiệm vụ tối thượng , độ khó vô cùng lớn mà theo nghĩa là nhiệm vụ này phải tự kẻ kế thừa làm. Nam tử này là một quỷ quý tộc nổi tiếng không vì sức mạnh mà là vì sự trác táng phong lưu do có gia tộc, quyền lớn chức trọng. Mà không chỉ trác táng, võ công yếu kém, hắn lại còn mặt dầy dùng tiền lập hôn ước với chủ nhân. Chỉ có khuôn mặt ra , hắn không bao giờ xứng với chủ nhân. Việc hắn câu dẫn trái tim ngây thơ của chủ nhân, ta đã rất nhẫn nhịn, không lúc nào nhìn hắn, là không kìm được cảm giác muốn dùng phi tiêu phi vào thùy chẩm hắn, giải phóng cho chủ nhân. Tuy nhiên, vì nụ cười của chủ nhân, ta không thể làm thế, việc bóp nát trái tim chủ nhân là việc bỉ ổi nhất . Với việc nam tử này ngày càng trắng trợn, ngay cả việc hệ trọng này còn muốn trở thành gánh nặng cho chủ nhân,tự ý nói là thê tử tương lai của chủ nhân, ta quyết liệt phản đối! Việc ta phản đối lại vô tình thu hút sự chú ý của Ngài và nam tử. Ánh mắt Ngài phức tạp nhìn ta. Còn nam tử kia sắc mặt thâm trầm. Ta quỳ xuống , thưa chuyện :
- Thưa tiểu thư, việc này không thể được .Ma vương đã hạ lệnh chỉ có ngài đi rải mưa máu xuống Ma giới, vô cùng hệ trọng, không cần thêm gánh nặng.Ta cắn răng, nói thêm :
- Vả lại tiểu thư đã có thần hầu hạ, bảo hộ. Sẽ không cần thêm tốt thí. Không khí im lặng . Ta vẫn cúi gằm mặt , không biết biểu tình của Ngài ra sao.
Một lúc , Ngài ra lệnh ta ngẩng mặt lên . Ngay lúc vừa làm thế, bị ngay một cái tát mạnh nhức nhối từ Ngài làm đầu ta choáng váng, mũi chảy vài giọt máu.
Tuy nhiên ta vẫn quỳ và nhìn thẳng vài ánh mắt của Ngài, ta biết thực lực của Ngài , cái tát vừa rồi , rất nhẹ! Ngài cúi người , mặt Ngài tiến gần lại, cách mặt ta một khoảng nhưng rất rõ, mắt Ngài hơi nheo lai, ánh mắt hồ thu phẳng sẫm lại :
- Cẩu ngoan thì không nên sủa tùy ý. Nhớ chưa. - Lời Ngài đầy uy hiếp nhưng giọng Ngài nhẹ nhàng như người chủ trách yêu thú cưng sủng vật, hơi thở mùi trà hoa nhài thoáng qua phả xuống mặt. Tim ta đập loạn.Mặt hơi nóng không chỉ vì cái tát Ta lại cúi đầu, đáp :- Dạ, nô tì biết sai.
Nhìn thiếu nữ áo đen ngoan ngoãn , thiếu nữ thanh y áo trắng vẻ mặt phức tạp, đứng dậy quay mặt lại nói với nam tử mặt đắc ý : - Tuy là lời sủa bậy, chàng không nghĩ nó đúng sao? Mặt hắn lại trùng xuống, định giải thích. Thiếu nữ áo xanh lại nói tiếp, đặt một ngón tay lên cằm.
-Là ma đạo mà tốt vậy , sao chàng lại nghe... hơi giống giống bọn chính đạo a... Lần này mặt nam tử tái mét, nếu một ma đạo mà bị gọi là chính đạo, thì chắc chắn ma đạo sẽ quyết sống chết với kẻ hạ nhục mình. Vì trong mắt ma đạo, bọn chính đạo là bọn ẻo lả ,nào là phải biết thanh tâm quả dục , không gái, không tiền , đứa nào đứa nấy trắng , cao gầy , trông thực ẻo lả giống bọn nam kĩ. Nếu hôn thê mà chê hắn như vậy , việc này ma giới biết sẽ cười nhạo, chê hắn là phế vật, cái tôi trôi tuột thẳng xuống bồn cầu. Hắn vội bỏ ý định,chống chế , bèn lấy lại vẻ mặt phong độ, giả nói những từ mà hắn cho là nâng cao sĩ diện :
- Nàng nói gì vậy, Nhân Mã, ta là lo, nàng chết, mất đi một trinh nữ đẹp, hạt giống của ta cho ai đây? Ta nghe hắn nói, tâm bốc hỏa, hắn vậy mà buông những lời dơ bẩn, cắn răng kìm lại cảm giác thất lễ với chủ nhân , lao ra dùng dao găm rạch thanh quản của hắn băm cho quỷ ăn. Trái lại , thanh âm của Nhân Mã tựa như không có gì như cũ :
- Ta mà chết, hạt giống của chàng có thể cắt bỏ đi cùng ta xuống Diêm Vương. Nam tử mồ hôi lạnh, hắn là gậy ông đập lưng ông, cười một chút rồi lấy cớ chuồn đi, bỏ lại 2 thiếu nữ. Nhân Mã nhìn Kim Ngưu quỳ lâu chân tê , thậm chí vừa bị tát vẫn quỳ vững, ánh mắt xao động , một cảm giác nghẹn thoáng qua. Nàng quay lưng , đóng ô ,trèo lên ngựa . Giọng ôn nhu : - Ngươi định quỳ đấy tới bao giờ, định để chủ nhân đi một mình ? Ta quỳ lâu, đầu gối tê rần nhưng nếu chủ nhân yêu cầu, ta có thể quỳ mãi, nghe tiếng Nhân Mã gọi, ta ngẩng lên thì thấy Ngài đã lên ngựa và nhìn ta, vẻ mặt chờ đợi. Nam tử kia đã biến mất. Ta nhanh chóng ngồi dậy , chạy nhảy lên Yên ngựa.
Thấy dáng vẻ của ta, Ngài cười lớn, nụ cười như ánh nắng mùa hạ. Ngài chợt ra lệnh : - Đua mã ngựa đi. Xem tài ngươi tới đâu. Xong Ngài thúc ngựa đi nhanh, Không kịp suy nghĩ, ta thúc ngựa đuổi theo. Cả hai chạy hướng phía rừng Máu.Chuyến đi này chỉ có ta với Ngài ...
.
.
.
Rừng Máu, không như cái tên , ở đây cây cối um tùm xanh tốt , không có sông máu hay thây người hay những loài thú nghìn năm màu máu. Nơi đây là một nơi linh thiêng của vùng Ma Giới. Ma Giới vốn cằn cỗi tài nguyên , tràn lan nguy hiểm , đất màu máu, xương thành sông ,...tuy nhiên nó cũng có sinh mệnh, có người sống trong các tòa thành và bộ lạc. Tuy thành phần ở đây đều là cặn bã của nhân gian , nơi đây cũng cần sống sót. Và để duy trì sự sống, cứ 100 năm, lúc Ma Vương mới lên ngôi, hắn sẽ phải làm nghi lễ triệu hồi một cơn mưa máu xuống cả Ma Giới . Mưa máu này sẽ phải triệu hồi từ một nơi mà ít nhất sự sống tự nhiên tồn tại được, vì hành động này vốn dĩ là kết nối Ma Giới với Vùng nhân gian - nơi con người sinh sống và gây ra chiến tranh." Thây người thành núi, máu chảy thành sông". Và máu đó sẽ là chất cặn chứa những tạp âm nhân gian rơi xuống, làm cho sự sống Ma Giới được bảo tồn. Tuy nhiên nghi thức triệu hồi lại thất truyền, vì để triệu hồi mưa máu có 1 cách, lại nói cách này nếu biết trước, có thể sẽ bị ma vương tương lai chối bỏ trách nhiệm. Lưu truyền, cách triệu hồi sẽ do Ma Vương tự giác ngộ.
.
.
.Ta và Ngài đã tới Rừng máu được 2 ngày . Nơi này quả thực đối lập hoàn toàn với Ma Giới ngoài kia. Mọi thứ đều máu xanh và trong lành. Những loài quả lạ ta cũng chưa thấy bao giờ mọc nơi đây. Ta đề cao cảnh giác, quyết không để cái gì làm hại cho chủ nhân . "Nơi yên tĩnh nhất là nơi ẩn giấu nhiều nguy hiểm nhất" .Tuy nhiên tiểu thư Nhân Mã lại có vẻ ung dung thoải mái làm ta mấy phen hú hồn. Ngài sẵn sàng hái quả lạ và gặm và đu dây. Lần nào Ngài hái quả lạ, ta đều phải thử trước xem có độc không, và khi Ngài đu dây lung tung, ta đều phải chạy đỡ phòng khi Ngài ngã. Dù Ngài võ công cao cường, ngã có thể không sao, nhưng ta quyết không để Ngài bị ngã. Vì vậy lúc Ngài ngồi thiền giác ngộ ra cách triệu hồi, cũng là lúc ta nghỉ ngơi ngồi cạnh canh gác. Khi tiểu thư ngồi thiền , ta cũng đi chặt củi ,bắt cá, tìm rơm chuẩn bị chỗ nghỉ cho chủ nhân sau khi an tâm niệm bùa bảo vệ quanh khu vực chủ nhân . Lần nào thấy Ngài xong là lúc thấy Ngài mệt mỏi , phun ra một ngụm máu. Tối hôm đó, cơ thể tiểu thư cũng thực lạnh. Lần nào như vậy, lồng ngực ta thắt lại, cố chống đỡ làm hết sức tìm thuốc trong rừng sắc đan bồi bổ tiểu thư, buổi tối khi ngủ, ta luôn nằm cạnh để sưởi ấm cho cơ thể Ngài. Thật lạ, tiểu thư Nhân Mã chủ nhân lúc này ta thật mỏng manh làm ta muốn mãi ủ ấm , bào vệ cho người. Ta mơ,..[-" Ê, Kim Ngưu , sao ngươi luôn để bị khi dễ vậy ? Ngươi là cẩu của thiên kim tiểu thue ta cơ mà? Mà cẩu của ta phải là cẩu dữ chứ? - Chịu cái lắc mạnh của chủ nhân, ta cười gượng ,ta đã quen với việc bị lăng nhục bởi người khác. Nhìn thấy nụ cười của ta, Nhân Mã bĩu môi , sờ cổ tay ta một lúc. Ta thấy mặt chủ nhân hơi bất ngờ, xong lại lắc ta . - " Kim Ngưu, ngươi quá gầy ! " Ta hơi bị chấn động , trước giờ chưa ai để tâm đến điều đó. Xong ta bị nhấc bổng lôi xuống phòng bếp. -" Lão kia! Cho ta 2 cân thịt bò xúc xích, 2 đĩa nấm hương, 1 nồi cơm! Ngươi làm ăn kiểu gì để cẩu của ta bị đói tong teo? " .
Lão đầu bếp thấy đương kim tiểu thư bị chọc giận , tái mặt ,chả mấy chốc nấu đủ. Ta bất ngờ. Trước giờ ta chưa được ăn thế bao giờ.Ta cảm động khóc. Chủ nhân ngồi đối diện ta bất ngờ, cố dỗ dành ta , gọi thêm 3 nồi bánh bao nhân thịt. Thấy ta chưa nín, tiểu thư bèn lấy đũa nhét miệng ta một cái bánh bao, rồi cái nữa. Xong bỏ đũa nắm tay ta. "Được rồi, đừng nháo, từ giờ ta sẽ tự cho ngươi ăn, dạy võ công cho ngươi" xong cho ta một nụ cười. Nụ cười đó như một ánh sáng cực đẹp làm ta không rời mắt, nước mắt không chảy nữa .-"Hết khóc rồi nhai nốt bánh bao đi, ta sẽ bón ngươi nữa ".
.
.- "Ê , Kim Ngưu , ngươi nghĩ ta thế nào? Thực lòng đấy? " Ta bất ngờ trước tông giọng chủ nhân khi câu hỏi này . Nghe thật lạc lõng và cô đơn. Phối cùng ánh trăng phía sau làm tăng sự lạc lõng . Trong đầu ta hỗn loạn, muốn thổ lộ nhúng lại sợ thất lễ. Cuối cùng phun ra : "Tiểu thư là một người xấu tính , khẩu xà tâm không đến nỗi xà,ngọt lành như món chè bưởi " .
Vừa nói xong, ta đã hận không thể khâu miệng chính mình .Không khí im lặng bao trùm, có một cảm giác ngương ngùng kì lạ. Ta cúi người :
-" Tiểu thư , ta phạm..." " Phì " Tiểu thư cười lớn, ta vẫn cúi đầu ,cả mặt nóng vì xấu hổ. Một lúc sau, có động , ta ngẩng lên thì thấy tiểu thư cài sau ta một cái trâm cài hoa màu đỏ. " Ngươi cũng thực đáng yêu " và nở một nụ cười dịu dàng. Lúc đó có điều gì đó đã thay đổi ..."
.
." Ê cẩu cái, ngươi thật bẩn? Đồ tạp chủng ăn bám! Hahaha,.. ! "
Những lời của bọn nô dịch thật bẩn, tay ta nắm chặt , hận muốn dùng dao đâm chết bọn chúng. Bình thường bọn nó đều xì xào nhưng lần này quây ta thành một vòng ức hiếp. Nhưng nếu ta động thủ, danh tiếng tiểu thư Nhân Mã sẽ có chút phiền. Ta cắn răng, nhịn ! Một con quỷ nữ nô tì kéo tóc ta, giật lấy chiếc trâm cài chủ nhân tặng ta, giẫm nát. Lần này ta không nhịn, lấy dao xoẹt qua mặt nó. Á! Nó ôm mặt , kêu cả lũ đánh ta...
"Ái da, đấy là chơi xấu! " -Cả bọn dừng lại nhìn về phía tiếng nói, mặt đứa nào đứa ấy tái mét , ta nhận ra, là chủ nhân tuy nhiên không thể ngước nhìn, mặt bị chắn, chỉ nghe giọng .
"Bình thường ta ưng đấy , chuẩn ma tôn" cùng theo tiếng khúc khích đặc trưng của tiểu thư."Nhưng lần này..." Giọng Ngài nhỏ đi, ta không nghe gì nữa, bất tỉnh. Chỉ trước khi nhắm mắt, thấy một mảnh đỏ. Khi ta mở mắt , ta đang ở phòng y , băng bó đầy đủ, ta cố nhổm dậy nhưng thân thể không chịu "Ngươi, thật yếu nha, bị mấy tên yếu uy áp" Tầm mắt ta đột nhiên là bị khuôn mặt tiểu thư choáng lấy, chợt hồi hộp ,lại cố nói :"Nô tì biết tội" .Chỉ thấy khóe miệng tiểu thư hơi nhếch, rồi tiểu thư quay ngồi xuống giường cạnh ta, nhìn ta rồi nói :
- "Biết tội thì dưỡng thương cho tốt, ta không thích một con cẩu què chân ..."
.Ánh trăng máu mờ nhạt , mùi hoa nhài , hương rượu tỏa , Ngài gảy đàn tranh , ta ngồi chăm chú nghe, si mê ... Ngài khóc , ta khóc....giọt lệ Ngài hòa cùng giọt lệ của ta...Ngài cười, một hương vị ngọt và xúc cảm mềm sau đó lướt qua miệng ta. Một thứ gì đó rất ngọt... Ánh trăng soi sáng cả hai ta... Nhân Mã...]
.
.
.
Mấy ngày qua , Nhân Mã đều rất cố để được giác ngộ bí quyết triệu hồi mưa máu . Lưu truyền thật là vớ vẩn . Tuy nhiên việc này là việc Nhân Mã sinh ra để làm .Nàng đọc sách, học võ công , tay vấy máu ... chỉ để trở thành kẻ đứng đầu Ma Tôn. Lúc 3 tuổi, với tính nhạy cảm , nàng đã biết có chuyện gì đó với bố mẹ mình. Vì vậy nàng bèn hịc theo bố giết từng con chim để lấy lông vũ đẹp tặng cho mẹ . Việc đó làm hài lòng cả 2 người, lần đầu cả 2 người xoa đầu nàng, cho rằng nàng thật tài giỏi, tuổi cao chí lớn . Từ đó, nàng cố hết sức học tập hơn người. Nhưng lên 6 tuổi, sau khi thấy màn nồng nàn của mẹ và nam nhân khác, hình tượng người mẹ trong nàng sụp đổ . Nàng bị ám ảnh, vẽ lại những cảnh xấu xa mình thấy, ngâm vế với những từ dâm tà mẹ mình thốt ra . Nàng mong điều đó tố giác bà và khiến bà hối hận. Nhưng không, bà hãnh diện về điều đó, thậm chí cha nàng cũng biết nhưng ông chả làm gì cả, ông bận tâm cho việc săn thú hơn là cho người vợ thừa sức xuân nhưng thiếu sự lấp đầy và hình tượng gia đình hạnh phúc đổ thẳng xuống vực, Tối hôm đó, khi mẹ nàng treo những thứ bẩn thỉu đó vẻ mặt tự hào , nàng đã thề sẽ tuyệt giao với mọi loại quỷ nam. Với nàng chỉ còn lại lục địa ma giới là đáng dốc sức để tâm. Tim nàng nguội lạnh, dốc tâm ý vào việc đứng đầu tất cả.
.
.
.
Thế nhưng, người tính không bằng quỷ tính, Kim Ngưu xuất hiện, làm sống lại thứ tình cảm tưởng nguội từ lâu . Vào mùa đông năm nàng 9 tuổi, trải qua khổ luyện, nàng làm quen với sự cô lập . Trên kiệu xương, nàng nhìn ra ngoài, tuyết lớn tịch mịch rơi, bụi mù, những con quỷ tuyết hút máu những con quỷ xác lạnh khô... cảnh rất đẹp...Chợt kiệu xóc lên,dừng lại. Có tiếng con quỷ kéo xe gào lên. Buồn chán và tò mò , nàng xuống kiệu xem xét. Cảnh tượng trước xe trong mắt nàng là một con quỷ bẩn thỉu da bọc xương , ngồi chềnh ềnh trước xe như bức tượng đá, vết thương do quỷ kéo xe tát còn hằn đỏ , miệng rớt dịch gồm máu và dãi nhưng vẫn chống đôi mắt sáng quắc lên , dưới máu tóc xơ rối bù . Thực sự rất giống một con cẩu dại. "Vút" - quỷ kéo xe tát thêm cái nữa, thân ảnh run rẩy , sắp đồ nhưng vẫn ngồi im như tượng đá. Nàng thấy thực hứng thú trước sự quật cường. Thấy Quỷ lái xe hết kiên nhẫn, túm tóc xốc lên định vứt ra bên cạnh , nhưng đôi mắt thẩn thể vẫn mở trừng trừng , nhìn thẳng. Nàng như bị hút vào cặp mắt đó.
" Dừng tay." Nàng ra lệnh, Quỷ lái xe nghe xong liền giữ nguyên tay nắm tóc để thân thể kia lửng lơ như một miếng rẻ rách.
" Hạ người đó xuống " . Thân thể kia bị hạ xuống, như mất hết sức, thả xuống liền ngã vật ra đường nhưng dưới ánh mắt nàng , người đó vẫn lấy hết hơi gượng ngồi dậy , ánh mắt sáng quắc đó giờ nhìn nàng. Nàng chợt thấy quỷ dị . Ánh mắt người đó đen sẫm, bằng phẳng, như một tấm gương, không có sự cầu cầu thương hại, cầu chết, ngưỡng mộ ,sợ hãi... mà chỉ có hình ảnh phản chiếu của nàng trong đôi mắt đó. Vô cảm, tuy vậy lại rất đẹp . Một đôi mắt vượt qua sự tăm tối, dục vọng , một đôi mắt mà đơn thuần là sự vô tình lại rất ngây thơ. Chợt có suy nghĩ, nếu đôi mắt kia chỉ phản chiếu mỗi nàng thôi thì sao? Một thứ mà chỉ duy nàng phủ bóng. Một cảm giác hào hứng quỷ dị nổi lên, đây sẽ là người của nàng . Nàng nở nụ cười , không ngại cảm giác bẩn, xòe bàn tay có ý định đón người này về :
" Nè , ta thích ngươi, từ giờ ngươi sẽ là con cẩu của ta ."Về phủ, nàng mới biết là con cẩu này thực khó bảo, lại có vẻ cái gì cũng im lặng . Với cái loại này, cha nàng nói , chỉ có biết gươm đao mới dễ dạy. Nàng lấy một cái roi tre, mỗi lần nàng sai bảo không được đều cho người kia 3 roi, có lần , đánh đế lằn đỏ tay người kia , vẫn không làm theo, trái lại còn mấy lần phản đánh lại nàng, làm xước da nàng. Là đương kim tiểu thư , đương nhiên, chưa từng ai dám trái lời nàng, việc này hoàn toàn mới, nàng càng bực , đánh người kia thêm mấy roi xong bỏ đi. Dần dà, cảm giác hào hứng của nàng gần hết , nàng chợt có ý định vứt bỏ con cẩu này.Tuy nhiên , cái tôi nàng vô cùng lớn. Mới đầu, nàng còn đinh ninh sẽ biến người kia thành con rối của mình,. Nếu nàng vứt bỏ thì chỉ chứng tỏ nàng đã chịu thua, vì vậy nàng quyết định sẽ tự tay kết liễu. Vào hôm đó, nàng đem con dao gọt táo trong tay áo. Ai ngờ, trên đường đi tới chỗ người kia, gặp mẹ mình lại đang lén lút cùng một con quỷ nam. Mọi cảm xúc của nàng trùng xuống, như bị cơn lũ cuốn đi. Nàng chỉ còn ngùn ngụt cảm giác ghể tởm, nhục nhã, bị phản bội. Nàng mặt lạnh tanh nhìn cảnh tượng trước mắt, định quay lưng nhưng chân nàng bị đông cứng, đầu nàng ong ong, tầm nắt tối lại . Kể cả lúc thanh thiên bạch nhật , mẹ nàng cũng vẫn trước mắt nàng làm việc phản bội. Mà Hồ Ly 9 đuôi kia không để ý có ai nhìn , vẫn chìm sâu trong dục vọng , hôn hít tên Quỷ nam cường tráng rên những từ khiến người ta đỏ mặt. Sắp lúc cao trào thì bị hai phi tiêu bay tới xẹt ngang gò má thanh tú , chảy máu. Đâm vào bức tường phía sau .Phòng vệ , Hồ Quý Lý biến nguyên thành 1 con cáo trắng xù lông thành .Quá bất ngờ, tên kia hết hồn, " xịu" xuống . Bị cắt đứt lúc cao trào, Hồ Quý Ly nổi giận , cắn đứt đầu tên quỷ nam . "Đồ vô dụng" ,Miệng rỉ máu , bà gầm gừ . Biến lại nguyên hình, bà đẩy ngay cái xác không đầu , chỉnh lại quần áo xộc xệch, làm lành vết xước trên mặt. Bà rút phi tiêu sau lưng ra, đầy sát khí búng tay làm phi tiêu tan biến thành bụi. Bị làm hỏng chuyện tốt , bà đầy hắc tuyến căm thù kẻ phá rối hạn không thể xé xác. Bà là Hồ Ly , chỉ đánh hơi một cái là biết mùi vị mà phi tiêu vừa rồi lại không hề có mùi sát khí làm bà khó nhận ra là mùi của ai. Chỉ ví trẻ con là coi như bà không có khả năng ngửi thấy vì Hồ Ly không thích mùi vị trẻ con, vừa chưa đủ trưởng thành , vừa không bị mị lực chúng lôi kéo. Mặc kệ , nếu chuyện tốt mà bị phá hủy , bà thề nếu bà gặp kẻ đó sẽ bị phanh thây. Bà quay đi, chợt thấy con gái mình ở đó từ bao giờ. Không hề xấu hổ, bà đi lại chỗ con gái, xoa đầu rồi nói :
- Nhân Mã, con đừng vẽ tranh thủy mặc về lúc này nhé, lần sau Mẫu thân tìm người tốt rồi cùng hắn làm mẫu tốt hơn . Từ lúc 6 tuổi, vì con gái bà vẽ bà quá đẹp , quá dâm tà đúng bản chất của quỷ cái cao cấp, bà luôn cho rằng con gái mình thật hiểu chuyện nên càng trắng trợn. Nhân Mã nghe vậy mặt trầm lại, cắn môi , chỉ gật đầu một cái rồi chạy đi. Nhìn con gái như vậy , Hồ Ly nghĩ thầm :" Còn trẻ con quá" rồi lại đi kiếm người cùng giải tỏa. Nàng đi nhanh trong vô định , không biết đi đâu, không còn nhớ ý định kết liễu . Lúc nhận ra , nàng đã tới chỗ cây anh đào to lớn, xung quanh bao hồ máu của nơi đây. Nàng thẫn thờ nhìn xuống nước, con dao trong tay áo rơi ra .Trong đầu đột nhiên có ý định dùng dao rạch lên khuôn mặt giống mẹ này . Nàng cầm dao lên , tay run rẩy chầm chậm đưa lên mặt .Chợt có tiếng phía sau vang lên :
-Mặt xấu đấy.
Nàng quay lại , thấy con cẩu khó bảo của nàng . Con cẩu đó bây giờ vẫn gầy , nhưng đã thay quần áo đệ tử nơi đây, tóc cũng cắt bớt đi , để lộ ra khuôn mặt tròn và đặc biệt là đôi mắt to đen sẫm. Đôi mắt đó giờ đang phản chiếu nàng lúc này
Nàng đột nhiên tức giận , cao giọng khi thấy sự yếu đuối của mình trong đó: " Cút! " Vẫn như mọi khi rất khó bảo , người đó đứng yên, vẻ mặt không lộ ra mộ tia cám giác, càng không có ý muốn rời đi . Cảm giác bực tức không rõ, nàng ném con dao vào phía người đối diện,lao vào , tự nhiên cảm thấy vô cùng khó chịu, mơ hồ muốn trút hết ác cảm vào con người trước mặt .Kim Ngưu nhanh né con dao nhưng không né được Nhân Mã,cả hai bị đẩy ngã xuống thảm cỏ , Kim Ngưu bị người phía trên điên cuồng mắng chửi và tát. Nhưng Kim Ngưu vẫn mở to đôi mắt , 2 tay che trước mặt phòng thủ , hiểu rằng người đang hành hạ mình đang cực kì bất ổn, lại võ công cao hơn mình , có thể dùng lực đánh chết mình nếu cứ thế này. Nhân khoảng khắc người phía chuẩn bị ra đòn, Kim Ngưu hạ tay , dùng đầu đập mạnh vào trán Nhân Mã rồi dùng sức thân đẩy ngã ngược lại , dùng sức giữ hai tay người kia xuống. Ánh mắt vô cùng tập trung. Nhân Mã choáng váng , bị nữ tử kia đẩy xuống, hai người vì thế đối mặt nhau, nàng vì thế nhìn rõ hơn hình ảnh phản chiếu của mình trong đôi mắt kia, trầy xước và mỏi mệt ,thật khác so với lúc nàng chải tóc trong gương. Một sự buồn tủi dâng lên, tiểu thư gì chứ, con ngoan gì chứ, hiểu chuyện gì chứ,...nước mắt nàng tuôn ra. Kim Ngưu thấy người dưới thân ngừng giãy dụa, lại khóc nhè . Đương người nhận cô về , lại đương người luôn nghiêm khắc với cô , luôn cao ngạo lúc này trông thật mỏng manh. Lồng ngực Kim Ngư có chút đau,cô hồi trước cũng khóc khi bị mẹ bán, khi bị đánh đập trong hẻm tối,....những lúc đó vị nước mắt mặn chát luôn chảy xuống miệng, lâu dần đóng khô cảm giác,... không biết làm gì , nghĩ mãi liền liếm nước nắt người kía, liếm cả những giọt nước mắt mặn giống như những khi đó, không ai lau nước mắt , chỉ có những con chó giống cô liếm hết nước mắt .Nàng giật mình , không ngờ nữ tử phía trên lại làm như vậy , cảm giác bị thương hại và xấu hổ nổi lên, định dùng sức đạp người trên xuống, chợt thấy cặp mắt người trên thật ôn nhu , mà hình chiếu mình trong mắt người kia nàng nhận thay đổi , không chứa sự thù ghét, khinh bỉ, chỉ có phản chiếu nàng và những vụn vỡ và một sự gì đó thấu hiểu. Nàng cứ để yên như vậy, nước mắt vẫn rơi, nàng không thèm nhịn xuống, vì nàng nhận ra nếu khóc trước nặt người này , người này cũng không vì thế mà bỏ nàng .Mà ánh mắt của người kua thật ôn nhu. Tựa như nói, dù như thế nào, nàng vẫn chỉ là nàng thôi .Hai người như vậy một lúc...
.
Sau khi khóc , mắt nàng sưng vù , nàng liếc nhìn người bên cạnh cũng đang nhìn lên tán cây anh đào. Cảm giác kì lạ, nàng muốn nói gì đó nhưng không muốn nói gì. Người nọ đã nhìn thấy nàng khóc. Nàng chợt để ý nữ tử này thật gầy, và phi tiêu màu đen của nữ tử này thật giống với phi tiêu đã làm hỏng "chuyện tốt" của mẹ nàng. Người này,... cố tình làm vậy vì sao. . Thực chất lúc đó Kim Ngưu luyện tập lại thấy ngứa mắt trước Hồ Ly nghuyên chủ, cũng nhận ra chủ nhân mình đứng đó với khuôn mặt như sắp khóc tới nơi liền cố tình phi trật con gỗ tới chỗ 2 người kia. Vì chưa đủ tuổi nên Hồ Ly không thể nào nhận ra, vì là phi trật nên ít sát khí .Cô cũng từng như chủ nhân , lúc biết mẹ mình chỉ vì xuân dược mới sinh ra mình, cảm giác đó thật sự rất là uất hận. Nhân Mã sau để ý đến những vết roi tre vần đỏ trên tay còn lằn đỏ, sau lưng còn lộ ra mấy vết bầm, nhớ lại nguyên do của những vết đỏ , nàng tự thấy cắn rứt. Người nọ là được mình éo về phủ , lại bắt tập luyện quá sức, lại bị mình chịu oan. Mà tên nữ tử này,... nàng nhận ra trước giờ mình vốn rất hung tàn, dù hung tàn là bản tính ma tôn nhưng người này còn chưa gây chuyện đã chịu đòn, danh dự bị tổn thương mà ma tôn dù thế nào cũng rất trọng và biết trọng danh dự ma tôn khác. Vậy mà cả tên người mình nhận về còn chưa biết...- Cẩu , ngươi tên là gì?- Nàng không biết hỏi thế nào nên vẫn hỏi theo cách bình thường, trước giờ đâu ai dạy nàng cách nói ôn nhu.- Kim Ngưu . Giật mình vì người kia hỏi tên mình . Đáng lẽ khi nhận người về , kẻ mua sẽ phế bỏ tên quỷ nô lệ mà đặt tên mới. Bình thường là thế nên chả trách Kim Ngưu khó hiểu, bất ngờ lên trả lời cụt ngủn một câu. - Ta Nhân Mã. Từ giờ , nhớ gọi ta là chủ nhân, tiểu thư hoặc ngài. Tùy ý ngươi .
Không bực vì cách trả lời vô lễ của Kim Ngưu , nàng nói, giọng ôn nhu, như nhắc nhở thú cưng. Việc này làm Kim Ngưu bất ngờ hơn, Trước giờ chưa có ai nói giọng đấy với cô. Thậm chí có chủ nhân nào để nô tì tùy ý. Kim Ngưu im lặng , rồi nhổm dậy quỳ gối chắp tay :" Dạ thưa tiểu thư" . Thấy nữ tử bên cạnh lễ khí , một ngọn gió thổi qua, hất tung mái tóc màu đen lộ vẻ mặt hơi xương , Nhân Mã mới nhận thấy người nữ tử này thực chất cũng rất đáng yêu, chỉ cần béo lên một tí sẽ vô cùng dễ nhìn . Nàng bèn trở nên thân thiện , rồi đem người nữ tử này xuống phòng ăn... Từ rất lâu rồi, nàng mới có khóc với ai , và thấy ấm áp như vậy.
.
.
Nhân Mã ghét đàn ông , ghét từ lúc hình tượng gia đình sụp đổ.Cha nàng thật bận rộn và mẹ nàng thì luôn bị đàn ông câu dẫn. Ghét cách nói chuyện lỗ mãng, ghét sự tự cao , ghét ánh nhìn bất chính,... Dù vậy năm nàng 13 tuổi, nàng được hứa hôn với một vị ma tôn quý tộc nam. Cha nàng cho vậy để có thế kế thừa được dòng dõi hianf tộc, là một người chỉ có lòng tham vọng là người tình trong tim, ông đã hứa hôn ngay mà không hỏi ý kiến nàng. Lúc nàng biết, nàng cực nổi giận. Lúc đó nàng trên võ đài để chiến đấu giữ ngôi quán quân. Đối thủ nhận ra nàng bất ổn, xông vào. Ngay lập tức đối thủ nằn sõng soài trên sàn, còn nàng cầm chiếc ô vành rỉ máu đóng lại, lạnh lùng rời khỏi khán đài. Lúc đối mặt riêng với cha, nàng bày tỏ sự phản đối kịch liệt, xong cha nàng cho rằng dù nàng có là một ma vương, một người đàn bà vẫn cần có ton chủ tương lai. Bị coi thường bởi chính cha mình Nhân Mã liều lĩnh quyết định chiếc ô xoay động ,động thủ với cha. Ở ma giới, sức mạnh là trên hết, dù là giữa ai và ai, kẻ thắng luôn đúng. Cha nàng chỉ nhếch miệng , lấy ra cái chùy , cũng động thủ . Từ giờ sẽ chỉ là giao tranh, không lưu tình. Nàng niệm chú xoay ô , vừa tấn vừa thủ , linh hoạt như nước, nhắm tới chỗ hiểm. Tuy nhiên, cha nàng là ma vương, kinh nghiệm chiến đấu đầy mình. Kết quả như nào ai cũng biết, ngay lúc nàng sơ hở, cha nàng đã bắt được chiếc ô, bẻ gãy rồi ra sau nàng đánh một đòn khiến nàng choáng váng, nàng ngã xuống đất, có gì đó ươn ướt ,đầu nàng chảy máu. Nàng cố gượng dậy động thủ thì thấy chóng mặt, mất cân bằng lại ngã xuống. Nàng thua, lại còn là thua áp đảo. Nàng không phục , cầm con dao định tự sát. Cha nàng lập tức ra dùng tay nhấc bổng, ngón tay bao quanh cổ nàng dùng sức.- Láo xược. Ông nói, giọng không có tí cảm xúc.Nàng nghẹn thở, nước mắt trào ra, con dai rơi xuống , đến khi tầm mắt nàng gần tối lại, ông thả nàng ra. Nàng ho khù khụ, nôn một ít ra ,nàng hít lấy hít để không khí, nhục nhã cực điểm.- Đúng là tuổi trẻ. - { "Mà trẻ quá lại là trẻ người non dạ." } Cha nàng ngồi lại xuống ngai vàng , truyền người dẫn nàng chữa trị, đem chiếc ô của nàng đi sửa.
Đêm đó, nàng ở trong phòng , thẫn thờ nhìn ánh trăng bên ngoài cửa sổ. Cắn răng: { nơi đây phụ nữ thật rẻ mạt , vậy phải chăng dù là ma vương, cũng không thoát khỏi số mệnh quỳ gối trước nam nhân sao... } Nghĩ vu vơ.- Chủ ngân hiện có tâm tư? Có giọng nói nữ trầm vang lên đưa nàng khỏi suy nghĩ.Nàng hơi mỉm cười , chỉ có thể là con người này mới có thể nhìn thấu nàng. Không quay lại, nàng nói :- Không có, ngươi mới quay về đã đoán hồ đồ - nàng nói dối, vì lý do nào đó nàng sợ khi nàng quay lại nhìn đôi mắt đấy, nàng sẽ không thể làm thế. Mà sự việc hôm nay , nàng không muốn nói ra. Biết chủ nhân đang nói dối, Kim Ngưu trầm tư. Chỉ thưa chuyện báo cái rồi để lá thư mà ma vương nhờ cô đưa cho chủ nhân. Khi cầm lá thư này Kim Ngưu muốn ngay lập tức ném nó vào lửa địa ngục cho thành tro cũng không còn. Việc tiểu thư giao tranh với bố mình đã rộ lên mà cô hận lúc đó vì đang ám sát mục tiêu không giúp đỡ được tiểu thư. Cô có thể mang danh sát thủ của Ma Vương nhưng cô là người của Nhân Mã tiểu thư, dù là trái lệnh, nhưng nếu giúp được tiểu thư, cô sẵn sàng đối mặt cả cái chết. Nhưng nếu đốt lá thư này, tiểu thư sẽ gặp rắc rối, vừa giao tranh xong, không thể giao tranh tiếp với Ma Vương. Thế nên Kim Ngưu chỉ đặt lá thư trên bàn , không bẩm báo. -Ngươi nghĩ ta thế nào? Thực sự đấy?- Nhân Mã buộc miệng hỏi, vẫn không quay lại , nàng lại kẹt trong suy nghĩ vẩn vơ. Nàng muốn biết rằng với người duy nhất của nàng này, có coi nàng như chỉ là một vị tiểu thư xinh đẹp không. Như một người lớn lên để ân ái ? Như một vị cứu rỗi? Khi nghĩ nếu câu trả lời như vậy ,tim nàng sẽ rất đau .Nàng vốn rất nhạy cảm, ánh mắt của Kim Ngưu dù che giấu kĩ cũng làm nàng nhận ra tình cảm cấm kị lại ngây thơ của cô. Tuy nhiên , nếu Kim Ngưu rất cẩn thận, Nhân Mã càng cẩn trọng hơn. Nàng luôn đeo một chiếc mặt nạ tươi cười, hành xử ngây thơ. Luôn chọc ghẹo người khác . Nên việc giả dạng ngu ngơ trước tình cảm này , nàng cũng không cần quá tốn sức. Nàng thích Kim Ngưu và cũng cảm thấy thoải mái khi ở bên nữ tử này. Nhưng nếu chỉ tình cảm tầm thường như vậy, e rằng kim Ngưu cũng chỉ là một kẻ bị lừa bởi mặt nạ, không phải chính nàng,đó không phải yêu, đó là thần tượng, là dục vọng tầm thường. Thứ tình cảm nàng muốn là một tình cảm thấu hiểu, đồng điẹu, bằng hữu. Im lặng hồi lâu , nàng lại định mở miệng nói :" Không cần" .Nghĩ hóa ra tình cảm người ấy cũng chỉ như vậy... thì nhận một câu trả lời.
-Chủ nhân là một người xấu tính, khẩu xà tâm không xà, ngọt lành như món chè bưởi Bất ngờ trước câu trả lời này, nàng trật tự hoàn hồn rồi nàng cười lớn. Câu trả lời tệ nhất nàng từng nghe. Gì chứ? Thế chả phải nói xấu trước mặt nàng sao. Câu trả lời vừa ngây thơ vừa kì lạ này lại như tháo gỡ nút thắt trong lòng, thực sảng khoái. Nàng tháo một cái trâm cài trên tóc , cài lên mái tóc người đang quỳ gối. Nhìn vẻ mặt khi ngẩng lên của người đó, như quả cà chua chín. Nàng chợt có cảm giác muốn ôm người luôn cho nàng bất ngờ này, nhưng nàng không làm thế, thay vào đó nàng nói :" Ngươi cũng thực đáng yêu "...
..
Kí ức nối tiếp kí ức, Nhân Mã nhận ra từ bao giờ người này đã trở thành một phần cuộc đời này rồi. Dù nàng luôn giữ mặt nạ với cả thiên hạ, kìm sự ghê tởm , giả ngọt ngào với kẻ hứa hôn , nàng không bao giờ phải giấu cảm xúc gì với người này... Rồi kí ức dưới ánh trăng máu mờ hiện ra, trong hơi rượu , họ nói ra tất cả, cùng lúc ngoắc tay hứa một lời hứa có thể không bao giờ thành... Sáng hôm sau , thức dậy bên nhau, nhận ra điều họ vừa làm, Nhân Mã chợt sợ hãi , sợ sẽ làm tổn thương con người này, bèn lặng lẽ rời đi. Từ đó , nàng luôn đối xử lạnh nhạt với Kim Ngưu , mong rằng Kim Ngưu sẽ bỏ tâm ý này đi. Nói nàng lạnh nhạt , vô tình . Cũng được, nếu để bảo vệ người đó , nàng có thể vô tình, vì với ác ma hung tàn, tình cảm vốn là thuốc độc.Nàng không nhận ra mình luôn né đi đôi mắt của Kim Ngưu . Dù lần nào nghĩ đến Kim Ngưu, lồng ngực nàng thắt lại . Có lúc trong giấc mơ, nàng choàng dậy, nhớ hơi ấm người đó... Nhưng với lòng danh dự, nếu Kim Ngưu bị vấy bẩn bởi nàng, nàng sẽ nghìn năm hối hận..
Nhưng dường như nàng càng lạnh lùng, càng vô tình , chính nàng bị tổn thương, bởi người đó vẫn một lòng một dạ...]
.
.
Nhân Mã chợt tỉnh giấc, thấy cơ thể rất lạnh , đây là hệ quả của việc muốn giác ngộ triệu hồi mưa máu. Hàn khí trong cơ thể tăng lên gây thương tổn. Thế nhưng nàng còn nhận ra cơ thể dù lạnh cũng không khí chịu bởi có một hơi ấm bên cạnh đang ôm mình. Nàng nhìn sang, nhận ra khuôn mặt đang ngủ của Kim Ngưu ngay gần kề. Đồng thời cũng nhận ra mình được đắp chăn từ lớp da thú khâu. Và Kim Ngưu đang ôm giữ ấm cho mình. Tim nàng đập loạn, những ngày ở rừng Máu, Kim Ngưu luôn gắng hết sức bảo đảm an toàn và chăm sóc mình. Dù Nhân Mã cố tình bày trò nghich chọc tức Kim Ngưu Kim Ngưu dù mệt mỏi đuổi theo vẫn nhẫn nhịn lo cho nàng. Nhân Mã nhìn khuôn mặt Kim Ngưu chợt có cảm giác muốn xoa lên khuôn mặt đó, xoa lên cả vết sẹo nhỏ gần mắt. Và nàng làm thật . Nhân Mã xoa lên mặt , nhẹ nhàng ôn nhu. Đến cánh môi hơi nhạt sắc , nàng không kìm được cảm giác hôn nhẹ lên, ánh mắt hồ thu ngập tràn cảm giác yêu thương... Chợt , tựa như một mảnh ký ức hiện ra, tựa như nàng vẫn luôn biết , tựa như câu trả lời rất rõ ràng ... Cách triệu hồi mưa máu. .. Ánh mắt nàng tối lại, nhìn vào thân ảnh đang ôm mình , ánh mắt suy tư , rất phức tạp . Xong nàng nhắm mắt, che đi những ánh tối, lại cúi xuống hôn lên trán nữ tử.
.
. Sáng hôm sau, ta thức dậy do ánh mặt trời chiếu thẳng vào mắt, thân ảnh tiểu thư đã không còn. Ta vội dậy . Lúc ta ngồi dậy, đã thấy tiểu thư ngồi trước cửa hang quay cá.Tâm ta thả lỏng nhưng thấy vô cùng khó hiểu. Nghe tiếng động, tiểu thư quay lại nhìn ta, nhưng thay vì ãnh mắt lạnh lùng, tiểu thư nở nụ cười tươi với ta, còn gọi đích tên ta ra ăn sáng .
Ta ngỡ ngàng, ngây người , đây là mơ sao? Nhân Mã thấy Kim Ngưu ngây ngốc, bật cười, bèn nhẹ nhàng đặt một con cá lên bản lá , rồi đem đến cho Kim Ngưu. Thấy tiểu thư định đem đồ cho ta, ta mới nhanh chóng ra khỏi chỗ quỳ gối . Nhưng sau đó một điều làm tim ta đập mạnh xảy ra, tiểu thư đặt cá xuống rồi dùng 2 tay nhẹ nhàng nâng mặt ta rồi đặt một nụ hôn lên má ta.
- Từ giờ nàng không cần nghĩa lễ. Gọi ta là Nhân Mã thôi. Kim Ngưu.
Lời nói Nhân Mã ngọt ngào, ta đỏ bừng mặt , định nói nhưng đôi môi bị chặn bởi ngón tay thanh tú :
- Nhân Mã . Gọi ta là Nhân Mã.
- Tiểu... Nhân Mã.
- Ngưu ngoan.- Nhân Mã hôn cái nữa lên trán ta.
Nếu đây là mơ, ta không muốn tỉnh giấc.
.
.
.Nhưng đôi khi mọi việc tự chuyển tốt, đương nhiên có cảm giác quỷ dị. Trong lòng ta hoài nghi, Nhân Mã nhìn vẻ lưỡng lự của ta , bèn giải thích là nàng đã tìm ra cách triệu hồi mưa máu , và sau đõ, nàng sẽ trở thành ma vương và từ giờ ta và nàng có thể như một cặp tình thê tử . Với một ma vương , có quyền hành khắp ma giới, sức mạnh vô song, nói sai cũng thành đúng. Ai dám phản đối... Nàng sau đó nhìn thẳng mắt ta và nói rằng nàng yêu ta . Ta biết lời yêu của nàng là thật .Tuy nhiên ,nàng cũng không nhìn vào mắt ta lúc nàng nói lý do. Nhưng ta yêu nàng ,và nàng yêu ta. Tình cảm này là thật thì ta cũng tin tưởng nàng.Từ trước đến nay, Nhân Mã vốn rất phong lưu vô tình, bây giờ, y lại lên tiếng, nói lời yêu với ta , việc này khiến ta cảm thấy có chút xấu hổ, nàng đảo mắt một vòng rồi vội vàng trêu đùa: "Nhưng nếu ngươi không muốn thành thân, ta cũng sẽ nuôi dưỡng ngươi cả đời".Ta không nhận ra đôi mắt của ta sáng như một ngọn lửa, chăm chú quan sát Nhân Mã.{"Cho dù đường xa vạn dặm nhưng chỉ cần cố gắng thì vẫn có thể đi đến đích."}Chúng ta tiến về phía ngọn núi, một lát sau, nàng dừng lại, tại nơi này, mây bay lơ lửng, hòa quyện vào đỉnh núi, tựa như tiên cảnh giữa chốn trần gian.Nàng nói: "Đến nơi rồi, chúng ta nghỉ ngơi một lát đi".Ta vui vẻ, trèo khỏi lưng ngựa.Ta trải một miếng vải bằng bố thật lớn ra rồi kéo Nhân Mã ngồi xuống, cùng nhau ngắm nhìn phong cảnh, một lát sau, đột nhiên, nàng nói: "Chúng ta không quay về, có được không?"."Không quay về sao? Nếu không quay về thì chúng ta sẽ đi đâu chứ?" - Ta ngạc nhiên, lên tiếng.Nàng im lặng, đột nhiên, ta cảm thấy có một vòng tay đang siết chặt lấy bản thân, siết chặt đến mức xương cốt của ta sắp vỡ vụn, dường như cả hai thân thể đang hòa thành một.Nàng ôm chặt ta, nhẹ nhàng dỗ dành: "Ta đã hiểu được tấm lòng của ngươi rồi, tương lai, ta nhất định sẽ đi tìm ngươi".Nàng ngửa đầu, nhìn bầu trời, lúc này, chỉ nhìn thấy những bông tuyết trắng xóa đang rơi xuống.Cuối cùng, nàng cũng buông ta ra.Ta cúi đầu, nhìn lưỡi dao trắng như tuyết đang cắm sâu vào lồng ngực, ta ngỡ rằng bản thân đang nằm mơ nhưng từng giọt máu lần lượt tràn ra đã kéo ta về với hiện tại. Những giọt máu như chu sa, dần dần nhuộm thấm qua bộ y phục."Tại sao?" - Ta ngỡ ngàng."Ngươi là của ta" - Nhân Mã chạm vào khóe môi của ta, lúc này, đôi mắt của Nhân mã sáng rực rỡ như một vì sao.Ta đã nhận ra tất cả, nắm chặt bàn tay của Nhân Mã rồi mỉm cười: "Nàng đó...".Đây là cách triệu hồi mưa máu. Nhân Mã ôm lấy ta. Ta cúi đầu, khẽ rên rĩ: "Rất đau".Nhân Mã lại hôn lên trán của ta một cái rồi dịu dàng lên tiếng: "Một lát sau, sẽ không còn đau nữa".Ta cảm thấy vô cùng hoang mang, tất cả mọi thứ, tất cả mọi thứ trong cuộc đời này, từ đau khổ , cho đến thê thất, người thân, tất cả đều hóa thành giấc mộng, dần dần rời khỏi ta, nó đến rất nhanh nhưng đi cũng rất nhanh, khiến cho Ta không kịp suy ngẫm, không kịp oán hận, cứ như vậy, tất cả dần kết thúc."Kiếp sau..." - Ta ngẩn người."Kiếp sau" - Nàng thờ ơ.Nếu có kiếp sau....
.
.
" Tí tách, tí tách" .Từng giọt màu đỏ trên bầu trời rơi xuống , mùi tanh của sắt nồng nặc . Thiếu nữ tóc bạc mở ô, che đi những giọt mưa máu tuy nhiên mưa cũng đã chảy xuống khuôn mặt nàng , nhỏ xuống khóe mắt như những giọt lệ máu, những bông hoa màu đỏ mọc lên, giữa những bông hoa là những con quái vật - chuỗi thức ăn và là sinh mệnh mới của ma giới. Chúng cúi đầu mỗi khi thiếu nữ tóc trắng đi qua.Đồng loạt hô to:- Hoan nghênh ma vương đại nhân!
.
.Ở nhân gian, có kẻ mưu sát hoàng hậu của hoàng đế. Lời đồn là thích khách của vương quốc kế bên . Do tình yêu bị giết , thù hận cất lên, chiến tranh nổ ra. Thây thành núi, máu thành sông.
.
.
.
- Ở một gian phòng- Hồ ly nói : "Con gái của chúng ta, thật giống cha nó lúc lên ngôi ", ôm hôn chồng mình.
Tên Ma Vương bị ôm hôn bên cạnh thờ ơ , đẩy hông ả Hồ Ly là vợ mình xuống thứ của đàn ông. Nhớ về lúc hắn triệu hồi mưa máu xuống, trên tay hắn vấy máu của người thương. Hắn càng hung hăng,tăng sự hung bạo làm cho ả Hồ Ly van xin. {" Mọi sinh vật ở đây là cặn bã. Mà những kẻ số phận là Ma vương là cặn bã lớn nhất"} .
.
.
.
" Rè ,rè ..."Đoạn băng kết thúc , Kim Ngưu mệt mỏi, mắt anh căng ra xem ký ức thứ hai, ghi chép từng chi tiết nhỏ quan trọng. Lần nào anh cũng chỉ mò ra được 2 cái tên là chính là tên của mình và Nhân Mã. Anh đã từng ngây thơ tin rằng tên của Tinh Linh là Nhân Mã .Nhưng anh đã sai , phí phạm một lần đoán. Đây có phải là trò đùa không? Mò ra các chi tiết chỉ có 2 cái tên. Nhưng càng mò thì lại càng ra nhiều cái tên thừa. Và ký ức này ban đầu ban đầu là tưởng của mình nữ tử Kim Ngưu kia , nhưng sao ký ức lại có cả Nhân Mã và cậu có thể xem tất cả nhân vật, Vậy đây là ký ức của ai? "Bụp" .Anh giật mình , rơi bút viết. Tinh linh cười vui vẻ đắc chí.Cậu bực mình , thổi phù phù làm đám mây tinh linh nhỏ chao đảo. - Đồ xấu tính !- Tinh linh nhỏ búng tay một cái , lon coca cậu đinh mở phun thẳng vào mặt cậu. Ướt nhẹp , cậu trừng mắt với Tinh linh nhỏ . Dính thế này sao cậu tập trung nghiên cứu ký ức thứ 3 được. Không chịu thua , tinh linh nhỏ trừng mắt lại, dáng vẻ thách thức.- Tôi đối cậu tốt thế này , ở chung bao lâu mà cậu dám bắt nạt tôi.Kim Ngưu nghe vậy bất mãn :
- Làm như tôi muốn ở cùng với cô lắm vậy ! Vừa nói xong, Tinh linh Nhỏ im lặng,mở miệng định nói gì đó, xong lại thôi.Búng tay, cậu được thay quần áo khô, một đĩa đồ ăn hiện ra trước mặt. Rồi Tinh linh nhỏ bay đi búng tay lại biến thành đốm sáng được đám mây bao bọc. - " Lại giận dỗi rồi ". Kim Ngưu không phải lần đầu gặp chuyện này. Mặc kệ , nhét đoạn băng thứ 3 vào, cầm dĩa , định vừa ăn vừa nghiên cứu..." Rè ,... rè ..."
.
.
.
----------> ...
___________________________________________________________________________
Đôi lời: - Phần ký ức 2 ra với tag cổ trang bách hợp. Lâu không viết đam mỹ ha, ^ _ ^
- Cả phần 8 ban đầu chỉ cho Kim Ngưu x 1 cung thôi, nhưng thế thì tội Kim Ngưu quá, nên cho luôn phần 8 chia 3 phần mỗi phần cho Kim Ngưu x 1 cung. Chương sau có thể là chap cuối . Có ai đoán Tinh linh nhỏ tên gì không?
Bonus:
Hình Nhân Mã : ( trên cùng )Hình Kim Ngưu ( trong ký ức/ đoạn băng 2):
________________________________________________________________________
" Rè , rè,..."
.
.
.- Thưa tiểu thư, mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng . Người hầu cúi người trịnh trọng , thông báo tình hình cho gia chủ đang ngồi trước bàn trang điểm. - Rất tốt, không cần lễ khí.Nếu có thể so với thanh âm của đàn cầm , thì giọng của chủ nhân trong trẻo hơn một phần . Người phụ nữ mặc đồ đen đứng thẳng, ánh mắt lại ngước lén trộm nhìn chủ nhân đang quấn lại tóc. Bình thường việc chỉnh trang của đương kim tiểu thư là do các nữ tì thực hiện nhưng tiểu thư lại vốn rất khó tính. Chỉnh kiểu gì cũng không vừa ý bèn yêu cầu các nữ tì để mình tự làm dù hơi mất thời gian. Nhưng khi Ngài xong lúc nào cũng thành dạng một thiếu nữ vô cùng xinh đẹp với mái tóc màu bạc quấn hơi đối xứng, phần sau để xõa. Đôi mắt như nước hồ thu cùng đôi môi hơi mỏng nhưng chúm chím dễ thương tô chút hồng, làn da trắng. Một vẻ đẹp mà cả nam và nữ đều cảm thấy vô cùng thanh khiết, dễ thương, muốn bắt nhốt về nuôi. Tuy nhiên, vẻ thanh khiết đấy chỉ là lừa thiên hạ . Ngài là Nhân Mã con gái độc tôn của ma chủ tai tiếng đã tắm bao làng mạc trong sông máu và một ả Hồ Ly 9 đuôi thành tinh ngực tràn mông cong có khả năng câu dẫn cả thiên hạ và thao túng cả thần giới . Và con gái của họ thừa hưởng tất cả những " tinh túy" của bậc sinh thành. Sự hung tàn của cha và vẻ mị hoặc của mẹ. Năm 3 tuổi, Ngài giết chết tất cả những chú chim trong vườn thượng uyển để lấy từng cái chiếc lông vũ đẹp nhất cài lên tóc. Năm 10 tuổi , Ngài thành thục chữ viết cổ và vẽ tranh đồng thời vẽ những bức tranh và câu thơ dâm tà giữ nam và nữ sau khi chứng kiến việc mẹ mình quan hệ bất chính với rất nhiều quan lại . Sau rồi , mẹ Ngài còn thấy cảm động treo những câu thơ đó vào phòng ngủ riêng của bà. Năm 14 tuổi, dưới sự chỉ bảo của cha, Ngài thành thục công pháp bùa chú và nhận vũ khí của riêng Ngài , một chiếc ô và sau này chiếc ô đó đã "lưu trữ " linh hồn của gần chục người , đa số là gián điệp từ chính đạo vào ma đạo bị cha Ngài bắt được rồi cho Ngài làm vật thử luyện công. Sau đó, năm 15 tuổi , công pháp của Ngài vang danh khắp Ma Đạo , với võ công vô cùng tinh tế, xinh đẹp, linh hoạt mà cũng đầy tàn khốc. Với chiếc ô của mình , chất chứa bao nhiêu tử linh, bao nhiêu người chết dưới tay nàng có thể như vụn bánh mì .Và giờ năm 20 tuổi , Ngài - đương kim tiểu thư Ma Tôn sẽ đi làm nhiệm vụ để kế thừa vị trí đứng đầu cả Ma Giới..."Cạch " - Tiếng ghế xoay lại , tiểu thư đã xong.
Ta cúi người dâng vũ khí - chiếc ô của Ngài. Ngài nhận lấy rồi nở một nụ cười nhẹ cho ta.
- Lễ khí - Ngài nói, với bộ thanh y màu nhạt , nụ cười của Ngài như nụ cười của một tiểu thư Chính đạo thuần khiết , đối lập hẳn thân phận và bản tính hung tàn Ma đạo luôn có .
Ta chỉ đáp : " Thưa!" rồi mở cửa .Sau khi Ngài mở ô rồi mới theo sau Ngài ra chỗ để Ngựa chuẩn bị xuất hành . Các hầu cận khi thấy Ngài đều kính cẩn cúi chào. Tuy nhiên khi nhìn thấy ta, tuy rằng không thể hiện , ta vẫn cảm nhận được ánh mắt đầy khinh bỉ của họ chĩa vào. Điều đó không làm ta bận tâm, họ sẽ chẳng ho he gì. Ta vốn là một nhi hài nữ của một nam tử chính đạo và nữ tử Ma đạo. Tuy nhiên , ta không phải kết quả của một tình yêu cấm , nếu là như vậy thì ta đã bị giết khi còn là một hài tử chứ không có cơ hội lớn lên chịu sự kì thị.Nghe thật là chuyện hài nhân gian, có thể bị giết cũng tốt hơn. Mẹ ta lại chỉ vì thuốc xuân nên tìm kiếm sự thỏa mãn dục vọng, mà bà lại là quản ngục nữ, thế nên bà chọn gã trai tù bà ưng nhất rồi lao vào. Mà bạn tù bà chọn lại là một gián điệp chính đạo bị bắt. Thật mỉa mai. Khi ta sinh ra , "phụ thân" ta thì đã rũ xương còn "phụ mẫu "ta đem ta bán đi. Ở ma đạo , sức mạnh là quan trọng, mẹ ta là quản tù thuộc tầng lớp thấp kém , quản bản thân còn bị coi thường sao mà quản được thêm một đứa trẻ lai. Giờ nghĩ lại , có lẽ may mắn duy nhất bà dành cho ta đó chính là sự vô tâm của bà,nếu không vì nó, nếu như bà có chút gì tình cảm , có thể bà sẽ dây dưa với bố ta hoặc ít nhất coi ta như con rồi ta sẽ lớn lên dưới một tình cảm bất thường không rõ , tương lai mịt mù . Ở ma giới, phụ nữ lớn lên mà các bà mẹ đều không quan tâm bởi :+ một, nơi đây là ma giới- thế giới của dục vọng , hầu hết con gái rồi sẽ trở thành phụ nữ, mà trở thành phụ nữ là đủ tuổi câu dẫn đàn ông, đương đầu với khoái cảm mà người phụ nữ nào chịu thua sẽ chỉ trở thành vật sinh đẻ, mà ai làm chủ được dục vọng và khoái cảm đương nhiên sẽ trở thành quỷ cái hàng đầu , mọi đàn ông đều cầu xin, nuông chiều. Một số quỷ cái còn cơ hội tiến hóa có sức mạnh , trở thành quý tộc. Vì vậy đây là thế giới phụ nữ đấu với phụ nữ. Những quỷ cái có tuổi đều ghen ghét những quỷ nữ mới bởi họ hấp dẫn hơn, kể cả dù quỷ đó là máu mủ của mình. Và... + hai, chỉ những đứa con gái quý tộc mới được giữ gìn thân thể thanh tao, chuyên tâm luyện võ công, sắc đẹp tuy không gợi cảm lại là hàng hiếm , rất dễ cơ hội lọt mắt quỷ vương không thì ma tôn cấp cap. Và quý tộc lại nối tiếp quý tộc...Nếu mẹ ta giữ ta lại, thì chả phải giờ ta lại phải hầu hạ dục vọng như bà rồi lại là một nữ quản ngục hèn kém chứ không ở đây. Dù ta là được tiểu thư nhận vào , là "con cẩu" của tiểu thư.Ta vẫn "sống sót" tốt hơn bao kẻ. ["- Nè , ta thích ngươi, từ giờ ngươi sẽ là con cẩu của ta. " Gió mùa đông thổi mạnh, hất tung mái tóc màu bạc như tuyết rối nhưng không hất tung được nụ cười ôn nhu của chủ nhân mái tóc đó, đôi bàn tay trắng nõn xòe ra đối lập với bàn tay đầy máu hiện từng đốt , đầy bụi đặt trên đó...]Nhìn bóng ô của Ngài , đầu ta hiện về ký ức cũ,về mùa đông lúc Ngài nhặt ta trên vệ đường, mùa đông ta khắc ghi mãi...
.
.
.
- A, nàng đã tới, ta đợi nàng mãi . Gần tới nơi , một giọng nam trầm đã vọng lại phía trước . Không biết vẻ mặt Ngài thế nào, chỉ biết Ngài buông chiếc ô đang mở đang cầm trong tay , chạy lại chỗ nam tử phía trước để lại trong gió một ít mùi hoa nhài dịu nhẹ phía sau. Nam tử kia ôm chầm lấy, nhấc bổng thiếu nữ tóc bạc, mặt tươi cười. Từ đằng sau, ta đón lấy chiếc ô, đóng lại. Không rõ lý do, ta cảm thấy cực khó chịu trước cảnh tượng này , tay cầm cán ô nắm chặt. Tuy vậy ta vẫn đi chậm rãi , không để lộ một tia cảm giác . Làm sát thủ, trải qua huấn luyện lâu ngày , việc kiểm soát hành tung của mình đã từ lâu thuần thục . Duy vậy, việc làm nhiệm vụ bảo vệ cho chủ nhân là cực quan trọng , ta rút phi tiêu bên hông cố hướng phóng trật qua tai nam tử kia.
Cảm giác có sát khí phi qua, nam tử kia giật mình, thả người yêu xuống .
- " Nam nữ bất thụ .Chủ nhân ta còn thanh danh cần giữ.Mong thiếu chủ kiềm chế " - ta cảnh cáo, đột nhiên tâm trạng dãn ra đôi chút khi thấy Ngài không còn trong vòng tay nam tử kia. "Hỗn x -" Mặt nam tử tối lại , chưa nói hết câu thì bị một ngón tay ngăn lại, là ngón tay của người yêu hắn." Đừng nóng, Kim Ngưu cũng chỉ muốn tốt cho em thôi. Mãi em mới có một người tốt, anh lại nỡ ... - đổi giọng thâm trầm - mà xúc phạm người của em là xúc phạm chính em đấy nhé " .Như bị bất ngờ bởi một cơn rùng mình từ sự biến đổi giọng người thương, nam tử định lấy cớ thì bị chặn họng .
-" Anh thật không biết tôn trọng phụ nữ!"- Giọng thiếu nữ tóc bạc đổi tông thành giọng giận dỗi, ngữ khí đe dọa lúc nãy chỉ như tưởng tượng. Hắn hoàn hồi tâm thì đã thấy trên mặt một cái cấu đau ,lại hỏi chấm. T hấy vẻ mặt -không hiểu chuyện gì xảy ra-của nam tử khi bị chủ nhân tra tấn thật sự là rất hài, ta cười nhưng ngay giây sau khôi phục vẻ mặt lạnh xem vở kịch, tâm trạng lại vô cùng thỏa mãn. Chủ nhân vốn là người đa sầu đa cảm, thất thường , lúc đầu ta mới vào phủ bị trêu ghẹo rất nhiều , sau dần dà ta hiểu chủ nhân lại rất đơn thuần . Buồn khóc, vui cười và cô đơn.
Thiên tài ai lại chẳng cô đơn. Vì họ quá xuất sắc, người ngoài nhìn họ chì có suy nghĩ không bao giờ với tới nên không bao giờ thử với tới họ , việc đời là thế, huống chi đây là ma giới, nơi sức mạnh là hàng đầu,nơi cặn bã sinh tồn , thiên tài luôn vây quanh bởi tâm tính xấu xa và sự bợ đỡ cùng ghen tỵ , lấy đâu ra người bạn tâm tình. Con gái rất nhạy cảm .Bởi vậy chỉ cần lúc ta tới nghe tâm sự, chủ nhân là hoàn toàn ôn hòa... Ta cũng có một cảm giác co rút lồng ngực khi chủ nhân bảo vệ ta như vậy. Nhìn qua thấy giây phút nụ cười nhẹ thoáng qua phía sau lúc quay lại đúng lúc, đột ngột quay lên, tay người thiếu nữ tóc bạc dừng lại, ánh mắt khẽ động, khóe miệng hơi nhếch lên, dừng việc giáo huấn nam tử lại. Còn nam tử sau khi được tha bèn tạ ơn Ma Vương . Dù tính khó lường của con gái ngài giống hệt ngài.-Thế sao chàng lại đến đây? - Thiếu nữ tóc bạc nhận lại cái ô từ Kim Ngưu , lại xòe ra che.
-Chả phải là để phụ giúp nàng sao? - Nam tử xoa đầu cười, lộ ra vẻ anh tuấn .
- Đi cùng chúng ta? - Như nghe được điều gì kỳ quái, thiếu nữ bất ngờ.
- Là một tướng quân tương lai , việc bảo vệ tình thân là vô cùng quan trọng . - Không để ý sắc mặt kì quái, nam tử nói một cách đầy trịnh trọng .- Đầu gỗ! - Ta vô tình cất một lời trào phúng không to không nhỏ . Đây là nhiệm vụ của người kế thừa kẻ thống trị Ma giới, là nhiệm vụ tối thượng , độ khó vô cùng lớn mà theo nghĩa là nhiệm vụ này phải tự kẻ kế thừa làm. Nam tử này là một quỷ quý tộc nổi tiếng không vì sức mạnh mà là vì sự trác táng phong lưu do có gia tộc, quyền lớn chức trọng. Mà không chỉ trác táng, võ công yếu kém, hắn lại còn mặt dầy dùng tiền lập hôn ước với chủ nhân. Chỉ có khuôn mặt ra , hắn không bao giờ xứng với chủ nhân. Việc hắn câu dẫn trái tim ngây thơ của chủ nhân, ta đã rất nhẫn nhịn, không lúc nào nhìn hắn, là không kìm được cảm giác muốn dùng phi tiêu phi vào thùy chẩm hắn, giải phóng cho chủ nhân. Tuy nhiên, vì nụ cười của chủ nhân, ta không thể làm thế, việc bóp nát trái tim chủ nhân là việc bỉ ổi nhất . Với việc nam tử này ngày càng trắng trợn, ngay cả việc hệ trọng này còn muốn trở thành gánh nặng cho chủ nhân,tự ý nói là thê tử tương lai của chủ nhân, ta quyết liệt phản đối! Việc ta phản đối lại vô tình thu hút sự chú ý của Ngài và nam tử. Ánh mắt Ngài phức tạp nhìn ta. Còn nam tử kia sắc mặt thâm trầm. Ta quỳ xuống , thưa chuyện :
- Thưa tiểu thư, việc này không thể được .Ma vương đã hạ lệnh chỉ có ngài đi rải mưa máu xuống Ma giới, vô cùng hệ trọng, không cần thêm gánh nặng.Ta cắn răng, nói thêm :
- Vả lại tiểu thư đã có thần hầu hạ, bảo hộ. Sẽ không cần thêm tốt thí. Không khí im lặng . Ta vẫn cúi gằm mặt , không biết biểu tình của Ngài ra sao.
Một lúc , Ngài ra lệnh ta ngẩng mặt lên . Ngay lúc vừa làm thế, bị ngay một cái tát mạnh nhức nhối từ Ngài làm đầu ta choáng váng, mũi chảy vài giọt máu.
Tuy nhiên ta vẫn quỳ và nhìn thẳng vài ánh mắt của Ngài, ta biết thực lực của Ngài , cái tát vừa rồi , rất nhẹ! Ngài cúi người , mặt Ngài tiến gần lại, cách mặt ta một khoảng nhưng rất rõ, mắt Ngài hơi nheo lai, ánh mắt hồ thu phẳng sẫm lại :
- Cẩu ngoan thì không nên sủa tùy ý. Nhớ chưa. - Lời Ngài đầy uy hiếp nhưng giọng Ngài nhẹ nhàng như người chủ trách yêu thú cưng sủng vật, hơi thở mùi trà hoa nhài thoáng qua phả xuống mặt. Tim ta đập loạn.Mặt hơi nóng không chỉ vì cái tát Ta lại cúi đầu, đáp :- Dạ, nô tì biết sai.
Nhìn thiếu nữ áo đen ngoan ngoãn , thiếu nữ thanh y áo trắng vẻ mặt phức tạp, đứng dậy quay mặt lại nói với nam tử mặt đắc ý : - Tuy là lời sủa bậy, chàng không nghĩ nó đúng sao? Mặt hắn lại trùng xuống, định giải thích. Thiếu nữ áo xanh lại nói tiếp, đặt một ngón tay lên cằm.
-Là ma đạo mà tốt vậy , sao chàng lại nghe... hơi giống giống bọn chính đạo a... Lần này mặt nam tử tái mét, nếu một ma đạo mà bị gọi là chính đạo, thì chắc chắn ma đạo sẽ quyết sống chết với kẻ hạ nhục mình. Vì trong mắt ma đạo, bọn chính đạo là bọn ẻo lả ,nào là phải biết thanh tâm quả dục , không gái, không tiền , đứa nào đứa nấy trắng , cao gầy , trông thực ẻo lả giống bọn nam kĩ. Nếu hôn thê mà chê hắn như vậy , việc này ma giới biết sẽ cười nhạo, chê hắn là phế vật, cái tôi trôi tuột thẳng xuống bồn cầu. Hắn vội bỏ ý định,chống chế , bèn lấy lại vẻ mặt phong độ, giả nói những từ mà hắn cho là nâng cao sĩ diện :
- Nàng nói gì vậy, Nhân Mã, ta là lo, nàng chết, mất đi một trinh nữ đẹp, hạt giống của ta cho ai đây? Ta nghe hắn nói, tâm bốc hỏa, hắn vậy mà buông những lời dơ bẩn, cắn răng kìm lại cảm giác thất lễ với chủ nhân , lao ra dùng dao găm rạch thanh quản của hắn băm cho quỷ ăn. Trái lại , thanh âm của Nhân Mã tựa như không có gì như cũ :
- Ta mà chết, hạt giống của chàng có thể cắt bỏ đi cùng ta xuống Diêm Vương. Nam tử mồ hôi lạnh, hắn là gậy ông đập lưng ông, cười một chút rồi lấy cớ chuồn đi, bỏ lại 2 thiếu nữ. Nhân Mã nhìn Kim Ngưu quỳ lâu chân tê , thậm chí vừa bị tát vẫn quỳ vững, ánh mắt xao động , một cảm giác nghẹn thoáng qua. Nàng quay lưng , đóng ô ,trèo lên ngựa . Giọng ôn nhu : - Ngươi định quỳ đấy tới bao giờ, định để chủ nhân đi một mình ? Ta quỳ lâu, đầu gối tê rần nhưng nếu chủ nhân yêu cầu, ta có thể quỳ mãi, nghe tiếng Nhân Mã gọi, ta ngẩng lên thì thấy Ngài đã lên ngựa và nhìn ta, vẻ mặt chờ đợi. Nam tử kia đã biến mất. Ta nhanh chóng ngồi dậy , chạy nhảy lên Yên ngựa.
Thấy dáng vẻ của ta, Ngài cười lớn, nụ cười như ánh nắng mùa hạ. Ngài chợt ra lệnh : - Đua mã ngựa đi. Xem tài ngươi tới đâu. Xong Ngài thúc ngựa đi nhanh, Không kịp suy nghĩ, ta thúc ngựa đuổi theo. Cả hai chạy hướng phía rừng Máu.Chuyến đi này chỉ có ta với Ngài ...
.
.
.
Rừng Máu, không như cái tên , ở đây cây cối um tùm xanh tốt , không có sông máu hay thây người hay những loài thú nghìn năm màu máu. Nơi đây là một nơi linh thiêng của vùng Ma Giới. Ma Giới vốn cằn cỗi tài nguyên , tràn lan nguy hiểm , đất màu máu, xương thành sông ,...tuy nhiên nó cũng có sinh mệnh, có người sống trong các tòa thành và bộ lạc. Tuy thành phần ở đây đều là cặn bã của nhân gian , nơi đây cũng cần sống sót. Và để duy trì sự sống, cứ 100 năm, lúc Ma Vương mới lên ngôi, hắn sẽ phải làm nghi lễ triệu hồi một cơn mưa máu xuống cả Ma Giới . Mưa máu này sẽ phải triệu hồi từ một nơi mà ít nhất sự sống tự nhiên tồn tại được, vì hành động này vốn dĩ là kết nối Ma Giới với Vùng nhân gian - nơi con người sinh sống và gây ra chiến tranh." Thây người thành núi, máu chảy thành sông". Và máu đó sẽ là chất cặn chứa những tạp âm nhân gian rơi xuống, làm cho sự sống Ma Giới được bảo tồn. Tuy nhiên nghi thức triệu hồi lại thất truyền, vì để triệu hồi mưa máu có 1 cách, lại nói cách này nếu biết trước, có thể sẽ bị ma vương tương lai chối bỏ trách nhiệm. Lưu truyền, cách triệu hồi sẽ do Ma Vương tự giác ngộ.
.
.
.Ta và Ngài đã tới Rừng máu được 2 ngày . Nơi này quả thực đối lập hoàn toàn với Ma Giới ngoài kia. Mọi thứ đều máu xanh và trong lành. Những loài quả lạ ta cũng chưa thấy bao giờ mọc nơi đây. Ta đề cao cảnh giác, quyết không để cái gì làm hại cho chủ nhân . "Nơi yên tĩnh nhất là nơi ẩn giấu nhiều nguy hiểm nhất" .Tuy nhiên tiểu thư Nhân Mã lại có vẻ ung dung thoải mái làm ta mấy phen hú hồn. Ngài sẵn sàng hái quả lạ và gặm và đu dây. Lần nào Ngài hái quả lạ, ta đều phải thử trước xem có độc không, và khi Ngài đu dây lung tung, ta đều phải chạy đỡ phòng khi Ngài ngã. Dù Ngài võ công cao cường, ngã có thể không sao, nhưng ta quyết không để Ngài bị ngã. Vì vậy lúc Ngài ngồi thiền giác ngộ ra cách triệu hồi, cũng là lúc ta nghỉ ngơi ngồi cạnh canh gác. Khi tiểu thư ngồi thiền , ta cũng đi chặt củi ,bắt cá, tìm rơm chuẩn bị chỗ nghỉ cho chủ nhân sau khi an tâm niệm bùa bảo vệ quanh khu vực chủ nhân . Lần nào thấy Ngài xong là lúc thấy Ngài mệt mỏi , phun ra một ngụm máu. Tối hôm đó, cơ thể tiểu thư cũng thực lạnh. Lần nào như vậy, lồng ngực ta thắt lại, cố chống đỡ làm hết sức tìm thuốc trong rừng sắc đan bồi bổ tiểu thư, buổi tối khi ngủ, ta luôn nằm cạnh để sưởi ấm cho cơ thể Ngài. Thật lạ, tiểu thư Nhân Mã chủ nhân lúc này ta thật mỏng manh làm ta muốn mãi ủ ấm , bào vệ cho người. Ta mơ,..[-" Ê, Kim Ngưu , sao ngươi luôn để bị khi dễ vậy ? Ngươi là cẩu của thiên kim tiểu thue ta cơ mà? Mà cẩu của ta phải là cẩu dữ chứ? - Chịu cái lắc mạnh của chủ nhân, ta cười gượng ,ta đã quen với việc bị lăng nhục bởi người khác. Nhìn thấy nụ cười của ta, Nhân Mã bĩu môi , sờ cổ tay ta một lúc. Ta thấy mặt chủ nhân hơi bất ngờ, xong lại lắc ta . - " Kim Ngưu, ngươi quá gầy ! " Ta hơi bị chấn động , trước giờ chưa ai để tâm đến điều đó. Xong ta bị nhấc bổng lôi xuống phòng bếp. -" Lão kia! Cho ta 2 cân thịt bò xúc xích, 2 đĩa nấm hương, 1 nồi cơm! Ngươi làm ăn kiểu gì để cẩu của ta bị đói tong teo? " .
Lão đầu bếp thấy đương kim tiểu thư bị chọc giận , tái mặt ,chả mấy chốc nấu đủ. Ta bất ngờ. Trước giờ ta chưa được ăn thế bao giờ.Ta cảm động khóc. Chủ nhân ngồi đối diện ta bất ngờ, cố dỗ dành ta , gọi thêm 3 nồi bánh bao nhân thịt. Thấy ta chưa nín, tiểu thư bèn lấy đũa nhét miệng ta một cái bánh bao, rồi cái nữa. Xong bỏ đũa nắm tay ta. "Được rồi, đừng nháo, từ giờ ta sẽ tự cho ngươi ăn, dạy võ công cho ngươi" xong cho ta một nụ cười. Nụ cười đó như một ánh sáng cực đẹp làm ta không rời mắt, nước mắt không chảy nữa .-"Hết khóc rồi nhai nốt bánh bao đi, ta sẽ bón ngươi nữa ".
.
.- "Ê , Kim Ngưu , ngươi nghĩ ta thế nào? Thực lòng đấy? " Ta bất ngờ trước tông giọng chủ nhân khi câu hỏi này . Nghe thật lạc lõng và cô đơn. Phối cùng ánh trăng phía sau làm tăng sự lạc lõng . Trong đầu ta hỗn loạn, muốn thổ lộ nhúng lại sợ thất lễ. Cuối cùng phun ra : "Tiểu thư là một người xấu tính , khẩu xà tâm không đến nỗi xà,ngọt lành như món chè bưởi " .
Vừa nói xong, ta đã hận không thể khâu miệng chính mình .Không khí im lặng bao trùm, có một cảm giác ngương ngùng kì lạ. Ta cúi người :
-" Tiểu thư , ta phạm..." " Phì " Tiểu thư cười lớn, ta vẫn cúi đầu ,cả mặt nóng vì xấu hổ. Một lúc sau, có động , ta ngẩng lên thì thấy tiểu thư cài sau ta một cái trâm cài hoa màu đỏ. " Ngươi cũng thực đáng yêu " và nở một nụ cười dịu dàng. Lúc đó có điều gì đó đã thay đổi ..."
.
." Ê cẩu cái, ngươi thật bẩn? Đồ tạp chủng ăn bám! Hahaha,.. ! "
Những lời của bọn nô dịch thật bẩn, tay ta nắm chặt , hận muốn dùng dao đâm chết bọn chúng. Bình thường bọn nó đều xì xào nhưng lần này quây ta thành một vòng ức hiếp. Nhưng nếu ta động thủ, danh tiếng tiểu thư Nhân Mã sẽ có chút phiền. Ta cắn răng, nhịn ! Một con quỷ nữ nô tì kéo tóc ta, giật lấy chiếc trâm cài chủ nhân tặng ta, giẫm nát. Lần này ta không nhịn, lấy dao xoẹt qua mặt nó. Á! Nó ôm mặt , kêu cả lũ đánh ta...
"Ái da, đấy là chơi xấu! " -Cả bọn dừng lại nhìn về phía tiếng nói, mặt đứa nào đứa ấy tái mét , ta nhận ra, là chủ nhân tuy nhiên không thể ngước nhìn, mặt bị chắn, chỉ nghe giọng .
"Bình thường ta ưng đấy , chuẩn ma tôn" cùng theo tiếng khúc khích đặc trưng của tiểu thư."Nhưng lần này..." Giọng Ngài nhỏ đi, ta không nghe gì nữa, bất tỉnh. Chỉ trước khi nhắm mắt, thấy một mảnh đỏ. Khi ta mở mắt , ta đang ở phòng y , băng bó đầy đủ, ta cố nhổm dậy nhưng thân thể không chịu "Ngươi, thật yếu nha, bị mấy tên yếu uy áp" Tầm mắt ta đột nhiên là bị khuôn mặt tiểu thư choáng lấy, chợt hồi hộp ,lại cố nói :"Nô tì biết tội" .Chỉ thấy khóe miệng tiểu thư hơi nhếch, rồi tiểu thư quay ngồi xuống giường cạnh ta, nhìn ta rồi nói :
- "Biết tội thì dưỡng thương cho tốt, ta không thích một con cẩu què chân ..."
.Ánh trăng máu mờ nhạt , mùi hoa nhài , hương rượu tỏa , Ngài gảy đàn tranh , ta ngồi chăm chú nghe, si mê ... Ngài khóc , ta khóc....giọt lệ Ngài hòa cùng giọt lệ của ta...Ngài cười, một hương vị ngọt và xúc cảm mềm sau đó lướt qua miệng ta. Một thứ gì đó rất ngọt... Ánh trăng soi sáng cả hai ta... Nhân Mã...]
.
.
.
Mấy ngày qua , Nhân Mã đều rất cố để được giác ngộ bí quyết triệu hồi mưa máu . Lưu truyền thật là vớ vẩn . Tuy nhiên việc này là việc Nhân Mã sinh ra để làm .Nàng đọc sách, học võ công , tay vấy máu ... chỉ để trở thành kẻ đứng đầu Ma Tôn. Lúc 3 tuổi, với tính nhạy cảm , nàng đã biết có chuyện gì đó với bố mẹ mình. Vì vậy nàng bèn hịc theo bố giết từng con chim để lấy lông vũ đẹp tặng cho mẹ . Việc đó làm hài lòng cả 2 người, lần đầu cả 2 người xoa đầu nàng, cho rằng nàng thật tài giỏi, tuổi cao chí lớn . Từ đó, nàng cố hết sức học tập hơn người. Nhưng lên 6 tuổi, sau khi thấy màn nồng nàn của mẹ và nam nhân khác, hình tượng người mẹ trong nàng sụp đổ . Nàng bị ám ảnh, vẽ lại những cảnh xấu xa mình thấy, ngâm vế với những từ dâm tà mẹ mình thốt ra . Nàng mong điều đó tố giác bà và khiến bà hối hận. Nhưng không, bà hãnh diện về điều đó, thậm chí cha nàng cũng biết nhưng ông chả làm gì cả, ông bận tâm cho việc săn thú hơn là cho người vợ thừa sức xuân nhưng thiếu sự lấp đầy và hình tượng gia đình hạnh phúc đổ thẳng xuống vực, Tối hôm đó, khi mẹ nàng treo những thứ bẩn thỉu đó vẻ mặt tự hào , nàng đã thề sẽ tuyệt giao với mọi loại quỷ nam. Với nàng chỉ còn lại lục địa ma giới là đáng dốc sức để tâm. Tim nàng nguội lạnh, dốc tâm ý vào việc đứng đầu tất cả.
.
.
.
Thế nhưng, người tính không bằng quỷ tính, Kim Ngưu xuất hiện, làm sống lại thứ tình cảm tưởng nguội từ lâu . Vào mùa đông năm nàng 9 tuổi, trải qua khổ luyện, nàng làm quen với sự cô lập . Trên kiệu xương, nàng nhìn ra ngoài, tuyết lớn tịch mịch rơi, bụi mù, những con quỷ tuyết hút máu những con quỷ xác lạnh khô... cảnh rất đẹp...Chợt kiệu xóc lên,dừng lại. Có tiếng con quỷ kéo xe gào lên. Buồn chán và tò mò , nàng xuống kiệu xem xét. Cảnh tượng trước xe trong mắt nàng là một con quỷ bẩn thỉu da bọc xương , ngồi chềnh ềnh trước xe như bức tượng đá, vết thương do quỷ kéo xe tát còn hằn đỏ , miệng rớt dịch gồm máu và dãi nhưng vẫn chống đôi mắt sáng quắc lên , dưới máu tóc xơ rối bù . Thực sự rất giống một con cẩu dại. "Vút" - quỷ kéo xe tát thêm cái nữa, thân ảnh run rẩy , sắp đồ nhưng vẫn ngồi im như tượng đá. Nàng thấy thực hứng thú trước sự quật cường. Thấy Quỷ lái xe hết kiên nhẫn, túm tóc xốc lên định vứt ra bên cạnh , nhưng đôi mắt thẩn thể vẫn mở trừng trừng , nhìn thẳng. Nàng như bị hút vào cặp mắt đó.
" Dừng tay." Nàng ra lệnh, Quỷ lái xe nghe xong liền giữ nguyên tay nắm tóc để thân thể kia lửng lơ như một miếng rẻ rách.
" Hạ người đó xuống " . Thân thể kia bị hạ xuống, như mất hết sức, thả xuống liền ngã vật ra đường nhưng dưới ánh mắt nàng , người đó vẫn lấy hết hơi gượng ngồi dậy , ánh mắt sáng quắc đó giờ nhìn nàng. Nàng chợt thấy quỷ dị . Ánh mắt người đó đen sẫm, bằng phẳng, như một tấm gương, không có sự cầu cầu thương hại, cầu chết, ngưỡng mộ ,sợ hãi... mà chỉ có hình ảnh phản chiếu của nàng trong đôi mắt đó. Vô cảm, tuy vậy lại rất đẹp . Một đôi mắt vượt qua sự tăm tối, dục vọng , một đôi mắt mà đơn thuần là sự vô tình lại rất ngây thơ. Chợt có suy nghĩ, nếu đôi mắt kia chỉ phản chiếu mỗi nàng thôi thì sao? Một thứ mà chỉ duy nàng phủ bóng. Một cảm giác hào hứng quỷ dị nổi lên, đây sẽ là người của nàng . Nàng nở nụ cười , không ngại cảm giác bẩn, xòe bàn tay có ý định đón người này về :
" Nè , ta thích ngươi, từ giờ ngươi sẽ là con cẩu của ta ."Về phủ, nàng mới biết là con cẩu này thực khó bảo, lại có vẻ cái gì cũng im lặng . Với cái loại này, cha nàng nói , chỉ có biết gươm đao mới dễ dạy. Nàng lấy một cái roi tre, mỗi lần nàng sai bảo không được đều cho người kia 3 roi, có lần , đánh đế lằn đỏ tay người kia , vẫn không làm theo, trái lại còn mấy lần phản đánh lại nàng, làm xước da nàng. Là đương kim tiểu thư , đương nhiên, chưa từng ai dám trái lời nàng, việc này hoàn toàn mới, nàng càng bực , đánh người kia thêm mấy roi xong bỏ đi. Dần dà, cảm giác hào hứng của nàng gần hết , nàng chợt có ý định vứt bỏ con cẩu này.Tuy nhiên , cái tôi nàng vô cùng lớn. Mới đầu, nàng còn đinh ninh sẽ biến người kia thành con rối của mình,. Nếu nàng vứt bỏ thì chỉ chứng tỏ nàng đã chịu thua, vì vậy nàng quyết định sẽ tự tay kết liễu. Vào hôm đó, nàng đem con dao gọt táo trong tay áo. Ai ngờ, trên đường đi tới chỗ người kia, gặp mẹ mình lại đang lén lút cùng một con quỷ nam. Mọi cảm xúc của nàng trùng xuống, như bị cơn lũ cuốn đi. Nàng chỉ còn ngùn ngụt cảm giác ghể tởm, nhục nhã, bị phản bội. Nàng mặt lạnh tanh nhìn cảnh tượng trước mắt, định quay lưng nhưng chân nàng bị đông cứng, đầu nàng ong ong, tầm nắt tối lại . Kể cả lúc thanh thiên bạch nhật , mẹ nàng cũng vẫn trước mắt nàng làm việc phản bội. Mà Hồ Ly 9 đuôi kia không để ý có ai nhìn , vẫn chìm sâu trong dục vọng , hôn hít tên Quỷ nam cường tráng rên những từ khiến người ta đỏ mặt. Sắp lúc cao trào thì bị hai phi tiêu bay tới xẹt ngang gò má thanh tú , chảy máu. Đâm vào bức tường phía sau .Phòng vệ , Hồ Quý Lý biến nguyên thành 1 con cáo trắng xù lông thành .Quá bất ngờ, tên kia hết hồn, " xịu" xuống . Bị cắt đứt lúc cao trào, Hồ Quý Ly nổi giận , cắn đứt đầu tên quỷ nam . "Đồ vô dụng" ,Miệng rỉ máu , bà gầm gừ . Biến lại nguyên hình, bà đẩy ngay cái xác không đầu , chỉnh lại quần áo xộc xệch, làm lành vết xước trên mặt. Bà rút phi tiêu sau lưng ra, đầy sát khí búng tay làm phi tiêu tan biến thành bụi. Bị làm hỏng chuyện tốt , bà đầy hắc tuyến căm thù kẻ phá rối hạn không thể xé xác. Bà là Hồ Ly , chỉ đánh hơi một cái là biết mùi vị mà phi tiêu vừa rồi lại không hề có mùi sát khí làm bà khó nhận ra là mùi của ai. Chỉ ví trẻ con là coi như bà không có khả năng ngửi thấy vì Hồ Ly không thích mùi vị trẻ con, vừa chưa đủ trưởng thành , vừa không bị mị lực chúng lôi kéo. Mặc kệ , nếu chuyện tốt mà bị phá hủy , bà thề nếu bà gặp kẻ đó sẽ bị phanh thây. Bà quay đi, chợt thấy con gái mình ở đó từ bao giờ. Không hề xấu hổ, bà đi lại chỗ con gái, xoa đầu rồi nói :
- Nhân Mã, con đừng vẽ tranh thủy mặc về lúc này nhé, lần sau Mẫu thân tìm người tốt rồi cùng hắn làm mẫu tốt hơn . Từ lúc 6 tuổi, vì con gái bà vẽ bà quá đẹp , quá dâm tà đúng bản chất của quỷ cái cao cấp, bà luôn cho rằng con gái mình thật hiểu chuyện nên càng trắng trợn. Nhân Mã nghe vậy mặt trầm lại, cắn môi , chỉ gật đầu một cái rồi chạy đi. Nhìn con gái như vậy , Hồ Ly nghĩ thầm :" Còn trẻ con quá" rồi lại đi kiếm người cùng giải tỏa. Nàng đi nhanh trong vô định , không biết đi đâu, không còn nhớ ý định kết liễu . Lúc nhận ra , nàng đã tới chỗ cây anh đào to lớn, xung quanh bao hồ máu của nơi đây. Nàng thẫn thờ nhìn xuống nước, con dao trong tay áo rơi ra .Trong đầu đột nhiên có ý định dùng dao rạch lên khuôn mặt giống mẹ này . Nàng cầm dao lên , tay run rẩy chầm chậm đưa lên mặt .Chợt có tiếng phía sau vang lên :
-Mặt xấu đấy.
Nàng quay lại , thấy con cẩu khó bảo của nàng . Con cẩu đó bây giờ vẫn gầy , nhưng đã thay quần áo đệ tử nơi đây, tóc cũng cắt bớt đi , để lộ ra khuôn mặt tròn và đặc biệt là đôi mắt to đen sẫm. Đôi mắt đó giờ đang phản chiếu nàng lúc này
Nàng đột nhiên tức giận , cao giọng khi thấy sự yếu đuối của mình trong đó: " Cút! " Vẫn như mọi khi rất khó bảo , người đó đứng yên, vẻ mặt không lộ ra mộ tia cám giác, càng không có ý muốn rời đi . Cảm giác bực tức không rõ, nàng ném con dao vào phía người đối diện,lao vào , tự nhiên cảm thấy vô cùng khó chịu, mơ hồ muốn trút hết ác cảm vào con người trước mặt .Kim Ngưu nhanh né con dao nhưng không né được Nhân Mã,cả hai bị đẩy ngã xuống thảm cỏ , Kim Ngưu bị người phía trên điên cuồng mắng chửi và tát. Nhưng Kim Ngưu vẫn mở to đôi mắt , 2 tay che trước mặt phòng thủ , hiểu rằng người đang hành hạ mình đang cực kì bất ổn, lại võ công cao hơn mình , có thể dùng lực đánh chết mình nếu cứ thế này. Nhân khoảng khắc người phía chuẩn bị ra đòn, Kim Ngưu hạ tay , dùng đầu đập mạnh vào trán Nhân Mã rồi dùng sức thân đẩy ngã ngược lại , dùng sức giữ hai tay người kia xuống. Ánh mắt vô cùng tập trung. Nhân Mã choáng váng , bị nữ tử kia đẩy xuống, hai người vì thế đối mặt nhau, nàng vì thế nhìn rõ hơn hình ảnh phản chiếu của mình trong đôi mắt kia, trầy xước và mỏi mệt ,thật khác so với lúc nàng chải tóc trong gương. Một sự buồn tủi dâng lên, tiểu thư gì chứ, con ngoan gì chứ, hiểu chuyện gì chứ,...nước mắt nàng tuôn ra. Kim Ngưu thấy người dưới thân ngừng giãy dụa, lại khóc nhè . Đương người nhận cô về , lại đương người luôn nghiêm khắc với cô , luôn cao ngạo lúc này trông thật mỏng manh. Lồng ngực Kim Ngư có chút đau,cô hồi trước cũng khóc khi bị mẹ bán, khi bị đánh đập trong hẻm tối,....những lúc đó vị nước mắt mặn chát luôn chảy xuống miệng, lâu dần đóng khô cảm giác,... không biết làm gì , nghĩ mãi liền liếm nước nắt người kía, liếm cả những giọt nước mắt mặn giống như những khi đó, không ai lau nước mắt , chỉ có những con chó giống cô liếm hết nước mắt .Nàng giật mình , không ngờ nữ tử phía trên lại làm như vậy , cảm giác bị thương hại và xấu hổ nổi lên, định dùng sức đạp người trên xuống, chợt thấy cặp mắt người trên thật ôn nhu , mà hình chiếu mình trong mắt người kia nàng nhận thay đổi , không chứa sự thù ghét, khinh bỉ, chỉ có phản chiếu nàng và những vụn vỡ và một sự gì đó thấu hiểu. Nàng cứ để yên như vậy, nước mắt vẫn rơi, nàng không thèm nhịn xuống, vì nàng nhận ra nếu khóc trước nặt người này , người này cũng không vì thế mà bỏ nàng .Mà ánh mắt của người kua thật ôn nhu. Tựa như nói, dù như thế nào, nàng vẫn chỉ là nàng thôi .Hai người như vậy một lúc...
.
Sau khi khóc , mắt nàng sưng vù , nàng liếc nhìn người bên cạnh cũng đang nhìn lên tán cây anh đào. Cảm giác kì lạ, nàng muốn nói gì đó nhưng không muốn nói gì. Người nọ đã nhìn thấy nàng khóc. Nàng chợt để ý nữ tử này thật gầy, và phi tiêu màu đen của nữ tử này thật giống với phi tiêu đã làm hỏng "chuyện tốt" của mẹ nàng. Người này,... cố tình làm vậy vì sao. . Thực chất lúc đó Kim Ngưu luyện tập lại thấy ngứa mắt trước Hồ Ly nghuyên chủ, cũng nhận ra chủ nhân mình đứng đó với khuôn mặt như sắp khóc tới nơi liền cố tình phi trật con gỗ tới chỗ 2 người kia. Vì chưa đủ tuổi nên Hồ Ly không thể nào nhận ra, vì là phi trật nên ít sát khí .Cô cũng từng như chủ nhân , lúc biết mẹ mình chỉ vì xuân dược mới sinh ra mình, cảm giác đó thật sự rất là uất hận. Nhân Mã sau để ý đến những vết roi tre vần đỏ trên tay còn lằn đỏ, sau lưng còn lộ ra mấy vết bầm, nhớ lại nguyên do của những vết đỏ , nàng tự thấy cắn rứt. Người nọ là được mình éo về phủ , lại bắt tập luyện quá sức, lại bị mình chịu oan. Mà tên nữ tử này,... nàng nhận ra trước giờ mình vốn rất hung tàn, dù hung tàn là bản tính ma tôn nhưng người này còn chưa gây chuyện đã chịu đòn, danh dự bị tổn thương mà ma tôn dù thế nào cũng rất trọng và biết trọng danh dự ma tôn khác. Vậy mà cả tên người mình nhận về còn chưa biết...- Cẩu , ngươi tên là gì?- Nàng không biết hỏi thế nào nên vẫn hỏi theo cách bình thường, trước giờ đâu ai dạy nàng cách nói ôn nhu.- Kim Ngưu . Giật mình vì người kia hỏi tên mình . Đáng lẽ khi nhận người về , kẻ mua sẽ phế bỏ tên quỷ nô lệ mà đặt tên mới. Bình thường là thế nên chả trách Kim Ngưu khó hiểu, bất ngờ lên trả lời cụt ngủn một câu. - Ta Nhân Mã. Từ giờ , nhớ gọi ta là chủ nhân, tiểu thư hoặc ngài. Tùy ý ngươi .
Không bực vì cách trả lời vô lễ của Kim Ngưu , nàng nói, giọng ôn nhu, như nhắc nhở thú cưng. Việc này làm Kim Ngưu bất ngờ hơn, Trước giờ chưa có ai nói giọng đấy với cô. Thậm chí có chủ nhân nào để nô tì tùy ý. Kim Ngưu im lặng , rồi nhổm dậy quỳ gối chắp tay :" Dạ thưa tiểu thư" . Thấy nữ tử bên cạnh lễ khí , một ngọn gió thổi qua, hất tung mái tóc màu đen lộ vẻ mặt hơi xương , Nhân Mã mới nhận thấy người nữ tử này thực chất cũng rất đáng yêu, chỉ cần béo lên một tí sẽ vô cùng dễ nhìn . Nàng bèn trở nên thân thiện , rồi đem người nữ tử này xuống phòng ăn... Từ rất lâu rồi, nàng mới có khóc với ai , và thấy ấm áp như vậy.
.
.
Nhân Mã ghét đàn ông , ghét từ lúc hình tượng gia đình sụp đổ.Cha nàng thật bận rộn và mẹ nàng thì luôn bị đàn ông câu dẫn. Ghét cách nói chuyện lỗ mãng, ghét sự tự cao , ghét ánh nhìn bất chính,... Dù vậy năm nàng 13 tuổi, nàng được hứa hôn với một vị ma tôn quý tộc nam. Cha nàng cho vậy để có thế kế thừa được dòng dõi hianf tộc, là một người chỉ có lòng tham vọng là người tình trong tim, ông đã hứa hôn ngay mà không hỏi ý kiến nàng. Lúc nàng biết, nàng cực nổi giận. Lúc đó nàng trên võ đài để chiến đấu giữ ngôi quán quân. Đối thủ nhận ra nàng bất ổn, xông vào. Ngay lập tức đối thủ nằn sõng soài trên sàn, còn nàng cầm chiếc ô vành rỉ máu đóng lại, lạnh lùng rời khỏi khán đài. Lúc đối mặt riêng với cha, nàng bày tỏ sự phản đối kịch liệt, xong cha nàng cho rằng dù nàng có là một ma vương, một người đàn bà vẫn cần có ton chủ tương lai. Bị coi thường bởi chính cha mình Nhân Mã liều lĩnh quyết định chiếc ô xoay động ,động thủ với cha. Ở ma giới, sức mạnh là trên hết, dù là giữa ai và ai, kẻ thắng luôn đúng. Cha nàng chỉ nhếch miệng , lấy ra cái chùy , cũng động thủ . Từ giờ sẽ chỉ là giao tranh, không lưu tình. Nàng niệm chú xoay ô , vừa tấn vừa thủ , linh hoạt như nước, nhắm tới chỗ hiểm. Tuy nhiên, cha nàng là ma vương, kinh nghiệm chiến đấu đầy mình. Kết quả như nào ai cũng biết, ngay lúc nàng sơ hở, cha nàng đã bắt được chiếc ô, bẻ gãy rồi ra sau nàng đánh một đòn khiến nàng choáng váng, nàng ngã xuống đất, có gì đó ươn ướt ,đầu nàng chảy máu. Nàng cố gượng dậy động thủ thì thấy chóng mặt, mất cân bằng lại ngã xuống. Nàng thua, lại còn là thua áp đảo. Nàng không phục , cầm con dao định tự sát. Cha nàng lập tức ra dùng tay nhấc bổng, ngón tay bao quanh cổ nàng dùng sức.- Láo xược. Ông nói, giọng không có tí cảm xúc.Nàng nghẹn thở, nước mắt trào ra, con dai rơi xuống , đến khi tầm mắt nàng gần tối lại, ông thả nàng ra. Nàng ho khù khụ, nôn một ít ra ,nàng hít lấy hít để không khí, nhục nhã cực điểm.- Đúng là tuổi trẻ. - { "Mà trẻ quá lại là trẻ người non dạ." } Cha nàng ngồi lại xuống ngai vàng , truyền người dẫn nàng chữa trị, đem chiếc ô của nàng đi sửa.
Đêm đó, nàng ở trong phòng , thẫn thờ nhìn ánh trăng bên ngoài cửa sổ. Cắn răng: { nơi đây phụ nữ thật rẻ mạt , vậy phải chăng dù là ma vương, cũng không thoát khỏi số mệnh quỳ gối trước nam nhân sao... } Nghĩ vu vơ.- Chủ ngân hiện có tâm tư? Có giọng nói nữ trầm vang lên đưa nàng khỏi suy nghĩ.Nàng hơi mỉm cười , chỉ có thể là con người này mới có thể nhìn thấu nàng. Không quay lại, nàng nói :- Không có, ngươi mới quay về đã đoán hồ đồ - nàng nói dối, vì lý do nào đó nàng sợ khi nàng quay lại nhìn đôi mắt đấy, nàng sẽ không thể làm thế. Mà sự việc hôm nay , nàng không muốn nói ra. Biết chủ nhân đang nói dối, Kim Ngưu trầm tư. Chỉ thưa chuyện báo cái rồi để lá thư mà ma vương nhờ cô đưa cho chủ nhân. Khi cầm lá thư này Kim Ngưu muốn ngay lập tức ném nó vào lửa địa ngục cho thành tro cũng không còn. Việc tiểu thư giao tranh với bố mình đã rộ lên mà cô hận lúc đó vì đang ám sát mục tiêu không giúp đỡ được tiểu thư. Cô có thể mang danh sát thủ của Ma Vương nhưng cô là người của Nhân Mã tiểu thư, dù là trái lệnh, nhưng nếu giúp được tiểu thư, cô sẵn sàng đối mặt cả cái chết. Nhưng nếu đốt lá thư này, tiểu thư sẽ gặp rắc rối, vừa giao tranh xong, không thể giao tranh tiếp với Ma Vương. Thế nên Kim Ngưu chỉ đặt lá thư trên bàn , không bẩm báo. -Ngươi nghĩ ta thế nào? Thực sự đấy?- Nhân Mã buộc miệng hỏi, vẫn không quay lại , nàng lại kẹt trong suy nghĩ vẩn vơ. Nàng muốn biết rằng với người duy nhất của nàng này, có coi nàng như chỉ là một vị tiểu thư xinh đẹp không. Như một người lớn lên để ân ái ? Như một vị cứu rỗi? Khi nghĩ nếu câu trả lời như vậy ,tim nàng sẽ rất đau .Nàng vốn rất nhạy cảm, ánh mắt của Kim Ngưu dù che giấu kĩ cũng làm nàng nhận ra tình cảm cấm kị lại ngây thơ của cô. Tuy nhiên , nếu Kim Ngưu rất cẩn thận, Nhân Mã càng cẩn trọng hơn. Nàng luôn đeo một chiếc mặt nạ tươi cười, hành xử ngây thơ. Luôn chọc ghẹo người khác . Nên việc giả dạng ngu ngơ trước tình cảm này , nàng cũng không cần quá tốn sức. Nàng thích Kim Ngưu và cũng cảm thấy thoải mái khi ở bên nữ tử này. Nhưng nếu chỉ tình cảm tầm thường như vậy, e rằng kim Ngưu cũng chỉ là một kẻ bị lừa bởi mặt nạ, không phải chính nàng,đó không phải yêu, đó là thần tượng, là dục vọng tầm thường. Thứ tình cảm nàng muốn là một tình cảm thấu hiểu, đồng điẹu, bằng hữu. Im lặng hồi lâu , nàng lại định mở miệng nói :" Không cần" .Nghĩ hóa ra tình cảm người ấy cũng chỉ như vậy... thì nhận một câu trả lời.
-Chủ nhân là một người xấu tính, khẩu xà tâm không xà, ngọt lành như món chè bưởi Bất ngờ trước câu trả lời này, nàng trật tự hoàn hồn rồi nàng cười lớn. Câu trả lời tệ nhất nàng từng nghe. Gì chứ? Thế chả phải nói xấu trước mặt nàng sao. Câu trả lời vừa ngây thơ vừa kì lạ này lại như tháo gỡ nút thắt trong lòng, thực sảng khoái. Nàng tháo một cái trâm cài trên tóc , cài lên mái tóc người đang quỳ gối. Nhìn vẻ mặt khi ngẩng lên của người đó, như quả cà chua chín. Nàng chợt có cảm giác muốn ôm người luôn cho nàng bất ngờ này, nhưng nàng không làm thế, thay vào đó nàng nói :" Ngươi cũng thực đáng yêu "...
..
Kí ức nối tiếp kí ức, Nhân Mã nhận ra từ bao giờ người này đã trở thành một phần cuộc đời này rồi. Dù nàng luôn giữ mặt nạ với cả thiên hạ, kìm sự ghê tởm , giả ngọt ngào với kẻ hứa hôn , nàng không bao giờ phải giấu cảm xúc gì với người này... Rồi kí ức dưới ánh trăng máu mờ hiện ra, trong hơi rượu , họ nói ra tất cả, cùng lúc ngoắc tay hứa một lời hứa có thể không bao giờ thành... Sáng hôm sau , thức dậy bên nhau, nhận ra điều họ vừa làm, Nhân Mã chợt sợ hãi , sợ sẽ làm tổn thương con người này, bèn lặng lẽ rời đi. Từ đó , nàng luôn đối xử lạnh nhạt với Kim Ngưu , mong rằng Kim Ngưu sẽ bỏ tâm ý này đi. Nói nàng lạnh nhạt , vô tình . Cũng được, nếu để bảo vệ người đó , nàng có thể vô tình, vì với ác ma hung tàn, tình cảm vốn là thuốc độc.Nàng không nhận ra mình luôn né đi đôi mắt của Kim Ngưu . Dù lần nào nghĩ đến Kim Ngưu, lồng ngực nàng thắt lại . Có lúc trong giấc mơ, nàng choàng dậy, nhớ hơi ấm người đó... Nhưng với lòng danh dự, nếu Kim Ngưu bị vấy bẩn bởi nàng, nàng sẽ nghìn năm hối hận..
Nhưng dường như nàng càng lạnh lùng, càng vô tình , chính nàng bị tổn thương, bởi người đó vẫn một lòng một dạ...]
.
.
Nhân Mã chợt tỉnh giấc, thấy cơ thể rất lạnh , đây là hệ quả của việc muốn giác ngộ triệu hồi mưa máu. Hàn khí trong cơ thể tăng lên gây thương tổn. Thế nhưng nàng còn nhận ra cơ thể dù lạnh cũng không khí chịu bởi có một hơi ấm bên cạnh đang ôm mình. Nàng nhìn sang, nhận ra khuôn mặt đang ngủ của Kim Ngưu ngay gần kề. Đồng thời cũng nhận ra mình được đắp chăn từ lớp da thú khâu. Và Kim Ngưu đang ôm giữ ấm cho mình. Tim nàng đập loạn, những ngày ở rừng Máu, Kim Ngưu luôn gắng hết sức bảo đảm an toàn và chăm sóc mình. Dù Nhân Mã cố tình bày trò nghich chọc tức Kim Ngưu Kim Ngưu dù mệt mỏi đuổi theo vẫn nhẫn nhịn lo cho nàng. Nhân Mã nhìn khuôn mặt Kim Ngưu chợt có cảm giác muốn xoa lên khuôn mặt đó, xoa lên cả vết sẹo nhỏ gần mắt. Và nàng làm thật . Nhân Mã xoa lên mặt , nhẹ nhàng ôn nhu. Đến cánh môi hơi nhạt sắc , nàng không kìm được cảm giác hôn nhẹ lên, ánh mắt hồ thu ngập tràn cảm giác yêu thương... Chợt , tựa như một mảnh ký ức hiện ra, tựa như nàng vẫn luôn biết , tựa như câu trả lời rất rõ ràng ... Cách triệu hồi mưa máu. .. Ánh mắt nàng tối lại, nhìn vào thân ảnh đang ôm mình , ánh mắt suy tư , rất phức tạp . Xong nàng nhắm mắt, che đi những ánh tối, lại cúi xuống hôn lên trán nữ tử.
.
. Sáng hôm sau, ta thức dậy do ánh mặt trời chiếu thẳng vào mắt, thân ảnh tiểu thư đã không còn. Ta vội dậy . Lúc ta ngồi dậy, đã thấy tiểu thư ngồi trước cửa hang quay cá.Tâm ta thả lỏng nhưng thấy vô cùng khó hiểu. Nghe tiếng động, tiểu thư quay lại nhìn ta, nhưng thay vì ãnh mắt lạnh lùng, tiểu thư nở nụ cười tươi với ta, còn gọi đích tên ta ra ăn sáng .
Ta ngỡ ngàng, ngây người , đây là mơ sao? Nhân Mã thấy Kim Ngưu ngây ngốc, bật cười, bèn nhẹ nhàng đặt một con cá lên bản lá , rồi đem đến cho Kim Ngưu. Thấy tiểu thư định đem đồ cho ta, ta mới nhanh chóng ra khỏi chỗ quỳ gối . Nhưng sau đó một điều làm tim ta đập mạnh xảy ra, tiểu thư đặt cá xuống rồi dùng 2 tay nhẹ nhàng nâng mặt ta rồi đặt một nụ hôn lên má ta.
- Từ giờ nàng không cần nghĩa lễ. Gọi ta là Nhân Mã thôi. Kim Ngưu.
Lời nói Nhân Mã ngọt ngào, ta đỏ bừng mặt , định nói nhưng đôi môi bị chặn bởi ngón tay thanh tú :
- Nhân Mã . Gọi ta là Nhân Mã.
- Tiểu... Nhân Mã.
- Ngưu ngoan.- Nhân Mã hôn cái nữa lên trán ta.
Nếu đây là mơ, ta không muốn tỉnh giấc.
.
.
.Nhưng đôi khi mọi việc tự chuyển tốt, đương nhiên có cảm giác quỷ dị. Trong lòng ta hoài nghi, Nhân Mã nhìn vẻ lưỡng lự của ta , bèn giải thích là nàng đã tìm ra cách triệu hồi mưa máu , và sau đõ, nàng sẽ trở thành ma vương và từ giờ ta và nàng có thể như một cặp tình thê tử . Với một ma vương , có quyền hành khắp ma giới, sức mạnh vô song, nói sai cũng thành đúng. Ai dám phản đối... Nàng sau đó nhìn thẳng mắt ta và nói rằng nàng yêu ta . Ta biết lời yêu của nàng là thật .Tuy nhiên ,nàng cũng không nhìn vào mắt ta lúc nàng nói lý do. Nhưng ta yêu nàng ,và nàng yêu ta. Tình cảm này là thật thì ta cũng tin tưởng nàng.Từ trước đến nay, Nhân Mã vốn rất phong lưu vô tình, bây giờ, y lại lên tiếng, nói lời yêu với ta , việc này khiến ta cảm thấy có chút xấu hổ, nàng đảo mắt một vòng rồi vội vàng trêu đùa: "Nhưng nếu ngươi không muốn thành thân, ta cũng sẽ nuôi dưỡng ngươi cả đời".Ta không nhận ra đôi mắt của ta sáng như một ngọn lửa, chăm chú quan sát Nhân Mã.{"Cho dù đường xa vạn dặm nhưng chỉ cần cố gắng thì vẫn có thể đi đến đích."}Chúng ta tiến về phía ngọn núi, một lát sau, nàng dừng lại, tại nơi này, mây bay lơ lửng, hòa quyện vào đỉnh núi, tựa như tiên cảnh giữa chốn trần gian.Nàng nói: "Đến nơi rồi, chúng ta nghỉ ngơi một lát đi".Ta vui vẻ, trèo khỏi lưng ngựa.Ta trải một miếng vải bằng bố thật lớn ra rồi kéo Nhân Mã ngồi xuống, cùng nhau ngắm nhìn phong cảnh, một lát sau, đột nhiên, nàng nói: "Chúng ta không quay về, có được không?"."Không quay về sao? Nếu không quay về thì chúng ta sẽ đi đâu chứ?" - Ta ngạc nhiên, lên tiếng.Nàng im lặng, đột nhiên, ta cảm thấy có một vòng tay đang siết chặt lấy bản thân, siết chặt đến mức xương cốt của ta sắp vỡ vụn, dường như cả hai thân thể đang hòa thành một.Nàng ôm chặt ta, nhẹ nhàng dỗ dành: "Ta đã hiểu được tấm lòng của ngươi rồi, tương lai, ta nhất định sẽ đi tìm ngươi".Nàng ngửa đầu, nhìn bầu trời, lúc này, chỉ nhìn thấy những bông tuyết trắng xóa đang rơi xuống.Cuối cùng, nàng cũng buông ta ra.Ta cúi đầu, nhìn lưỡi dao trắng như tuyết đang cắm sâu vào lồng ngực, ta ngỡ rằng bản thân đang nằm mơ nhưng từng giọt máu lần lượt tràn ra đã kéo ta về với hiện tại. Những giọt máu như chu sa, dần dần nhuộm thấm qua bộ y phục."Tại sao?" - Ta ngỡ ngàng."Ngươi là của ta" - Nhân Mã chạm vào khóe môi của ta, lúc này, đôi mắt của Nhân mã sáng rực rỡ như một vì sao.Ta đã nhận ra tất cả, nắm chặt bàn tay của Nhân Mã rồi mỉm cười: "Nàng đó...".Đây là cách triệu hồi mưa máu. Nhân Mã ôm lấy ta. Ta cúi đầu, khẽ rên rĩ: "Rất đau".Nhân Mã lại hôn lên trán của ta một cái rồi dịu dàng lên tiếng: "Một lát sau, sẽ không còn đau nữa".Ta cảm thấy vô cùng hoang mang, tất cả mọi thứ, tất cả mọi thứ trong cuộc đời này, từ đau khổ , cho đến thê thất, người thân, tất cả đều hóa thành giấc mộng, dần dần rời khỏi ta, nó đến rất nhanh nhưng đi cũng rất nhanh, khiến cho Ta không kịp suy ngẫm, không kịp oán hận, cứ như vậy, tất cả dần kết thúc."Kiếp sau..." - Ta ngẩn người."Kiếp sau" - Nàng thờ ơ.Nếu có kiếp sau....
.
.
" Tí tách, tí tách" .Từng giọt màu đỏ trên bầu trời rơi xuống , mùi tanh của sắt nồng nặc . Thiếu nữ tóc bạc mở ô, che đi những giọt mưa máu tuy nhiên mưa cũng đã chảy xuống khuôn mặt nàng , nhỏ xuống khóe mắt như những giọt lệ máu, những bông hoa màu đỏ mọc lên, giữa những bông hoa là những con quái vật - chuỗi thức ăn và là sinh mệnh mới của ma giới. Chúng cúi đầu mỗi khi thiếu nữ tóc trắng đi qua.Đồng loạt hô to:- Hoan nghênh ma vương đại nhân!
.
.Ở nhân gian, có kẻ mưu sát hoàng hậu của hoàng đế. Lời đồn là thích khách của vương quốc kế bên . Do tình yêu bị giết , thù hận cất lên, chiến tranh nổ ra. Thây thành núi, máu thành sông.
.
.
.
- Ở một gian phòng- Hồ ly nói : "Con gái của chúng ta, thật giống cha nó lúc lên ngôi ", ôm hôn chồng mình.
Tên Ma Vương bị ôm hôn bên cạnh thờ ơ , đẩy hông ả Hồ Ly là vợ mình xuống thứ của đàn ông. Nhớ về lúc hắn triệu hồi mưa máu xuống, trên tay hắn vấy máu của người thương. Hắn càng hung hăng,tăng sự hung bạo làm cho ả Hồ Ly van xin. {" Mọi sinh vật ở đây là cặn bã. Mà những kẻ số phận là Ma vương là cặn bã lớn nhất"} .
.
.
.
" Rè ,rè ..."Đoạn băng kết thúc , Kim Ngưu mệt mỏi, mắt anh căng ra xem ký ức thứ hai, ghi chép từng chi tiết nhỏ quan trọng. Lần nào anh cũng chỉ mò ra được 2 cái tên là chính là tên của mình và Nhân Mã. Anh đã từng ngây thơ tin rằng tên của Tinh Linh là Nhân Mã .Nhưng anh đã sai , phí phạm một lần đoán. Đây có phải là trò đùa không? Mò ra các chi tiết chỉ có 2 cái tên. Nhưng càng mò thì lại càng ra nhiều cái tên thừa. Và ký ức này ban đầu ban đầu là tưởng của mình nữ tử Kim Ngưu kia , nhưng sao ký ức lại có cả Nhân Mã và cậu có thể xem tất cả nhân vật, Vậy đây là ký ức của ai? "Bụp" .Anh giật mình , rơi bút viết. Tinh linh cười vui vẻ đắc chí.Cậu bực mình , thổi phù phù làm đám mây tinh linh nhỏ chao đảo. - Đồ xấu tính !- Tinh linh nhỏ búng tay một cái , lon coca cậu đinh mở phun thẳng vào mặt cậu. Ướt nhẹp , cậu trừng mắt với Tinh linh nhỏ . Dính thế này sao cậu tập trung nghiên cứu ký ức thứ 3 được. Không chịu thua , tinh linh nhỏ trừng mắt lại, dáng vẻ thách thức.- Tôi đối cậu tốt thế này , ở chung bao lâu mà cậu dám bắt nạt tôi.Kim Ngưu nghe vậy bất mãn :
- Làm như tôi muốn ở cùng với cô lắm vậy ! Vừa nói xong, Tinh linh Nhỏ im lặng,mở miệng định nói gì đó, xong lại thôi.Búng tay, cậu được thay quần áo khô, một đĩa đồ ăn hiện ra trước mặt. Rồi Tinh linh nhỏ bay đi búng tay lại biến thành đốm sáng được đám mây bao bọc. - " Lại giận dỗi rồi ". Kim Ngưu không phải lần đầu gặp chuyện này. Mặc kệ , nhét đoạn băng thứ 3 vào, cầm dĩa , định vừa ăn vừa nghiên cứu..." Rè ,... rè ..."
.
.
.
----------> ...
___________________________________________________________________________
Đôi lời: - Phần ký ức 2 ra với tag cổ trang bách hợp. Lâu không viết đam mỹ ha, ^ _ ^
- Cả phần 8 ban đầu chỉ cho Kim Ngưu x 1 cung thôi, nhưng thế thì tội Kim Ngưu quá, nên cho luôn phần 8 chia 3 phần mỗi phần cho Kim Ngưu x 1 cung. Chương sau có thể là chap cuối . Có ai đoán Tinh linh nhỏ tên gì không?
Bonus:
Hình Nhân Mã : ( trên cùng )Hình Kim Ngưu ( trong ký ức/ đoạn băng 2):
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com