TruyenHHH.com

12 Chom Sao

- "Hôm qua tôi đã thông báo xem như không quen biết tôi, anh là không nghe hay không muốn nghe?"

Anh nhân viên run sợ quỳ rợp xuống đất, dập đầu xin lỗi - "Tôi xin lỗi nhị thiếu, là tôi sơ suất lỡ miệng. Xin nhị thiếu tha lỗi, xin nhị thiếu tha lỗi."

- "Lấy hắn làm gương."

~OoO~

Bạn thân Bảo Bình, Hồ Thanh Nhi là một giáo viên trung học dạy văn, hiện giờ cô ấy có buổi giao lưu trao đổi kiến thức ở Pháp, và thật trùng hợp là buổi trao đổi được tổ chức ngay trên thủ đô Paris, chỗ Bảo Bình đang sống.

Thanh Nhi trở về muộn một ngày, công việc Bảo Bình vừa hay cũng đã làm xong hết, hai người có thể ra ngoài ăn uống một chút.

Trong tiệm đồ ăn Nhật, Thanh Nhi đang định rót cho Bảo Bình ly rượu gạo, đột nhiên bị cô ngăn cản:

- "Tớ không uống, sợ một lát nữa lại uống say."

- "Quá vô dụng. Ra nước ngoài nhiều năm như vậy mà tửu lượng một chút cũng không tiến bộ." - Thanh Nhi bật cười ngạo nghễ.

Bảo Bình nổi tiếng với biệt danh 'Ba ly ngã', tửu lượng cực kỳ kém. Lần đầu tiên trong đời uống say là lúc học trung học, cô bị Việt Hoàng Thiên Yết kéo đi uống rượu, cuối cùng cô say rũ rượi, anh cũng bị ông bà Việt Hoàng hung hăng dạy dỗ một phen.

- "Tớ không muốn một lát nữa hai người chúng ta đều trở thành ma men."

Thanh Nhi cười đùa - "Yên tâm, có tớ ở đây đâu, lát nữa tớ sẽ đưa cậu nhà về nhà an toàn."

- "Giỏi lắm, say rượu mà còn lái xe không sợ bị bắt sao?"

- "A..." - giọng nói của Thanh Nhi dừng lại một chút, đột nhiên chuyển đề tài - "Đúng rồi, cậu về nước... Lâm Cao Yên có liên lạc với cậu không?"

Bảo Bình sửng sốt, lập tức lắc đầu - "Làm sao có khả năng đó."

Hồi trung học, Lâm Cao Yên là bạn học ngồi cùng bàn với Bảo Bình, lúc trước ba người bọn họ vô cùng thân thiết, nhưng mà lúc cô xuất ngoại được một năm, đột nhiên Cao Yên giảm bớt liên lạc, Bảo Bình thường xuyên tìm cô ta nhưng cô ta đều không để ý tới. Sau này có một ngày, cô ta nói không muốn làm bạn với Bảo Bình nữa, không có nói ra lý do mà lại đem tất cả mạng xã hội, số điện thoại của Bảo Bình kéo vào danh sách đen.

Lúc mới biết Bảo Bình còn rất thống khổ, muốn đuổi theo hỏi lý do vì sao, nhưng sau này đã không quan tâm nữa.

Quan hệ của Thanh Nhi và Bảo Bình ngày càng tốt, cô cũng rất tức giận Cao Yên, cảm thấy không thể hiểu được cô ta, vậy nên không thèm để ý đến cô ta tiếp.

- "Thật ra khoảng thời gian trước, cậu ấy đột nhiên đi tìm tớ, cùng tớ tâm sự một phen, tớ không rõ đến cuối cùng là cậu ấy có ý gì, cho nên thái độ của tớ cũng rất lạnh." - Thanh Nhi kể.

- "Từ trước đến giờ cậu ấy chính là người khó hiểu."

- "Bảo Bình, cậu còn chán ghét cậu ta, đúng không?"

- "Không tính là chán ghét, mà chính là trái tim đã băng giá đi. Cho dù cậu ấy có chủ động tìm tớ, tớ cũng sẽ không để ý đến cậu ấy."

- "Ừm, dù sao đi nữa thì sau này chúng ta cũng sẽ không có liên quan tới cậu ấy."

Bảo Bình cười cười, tâm có chút buồn. Cái loại cảm giác này, là giống như tư vị bị phản bội, tựa như chân tâm phó mặc cho dòng nước cuốn trôi.

Thanh Nhi biết chuyện Thiên Long đã mất, nên không nhẫn tâm nói đến anh ấy, vậy mà không hiểu kiểu gì lại nói về Thiên Yết:

- "Cậu sống ở đây thế nào, có gặp anh Việt Hoàng không? Nghe nói năm đó anh ấy định cư sang Pháp mà."

- "Có, hiện tại anh ấy đang cho mình ở tạm trong lúc tìm nhà."

- "U a, xem ra là rất quan tâm cậu nha."

- "Mình cũng thấy vậy..."

- "Anh Việt Hoàng đối xử với cậu khá tốt. Lúc đi học, có lần cậu bị đau bụng ở trường, anh ấy đột nhiên xuất hiện đem cậu đến phòng y tế, lúc ấy có rất nhiều bạn học cho rằng anh ấy là bạn trai của cậu."

Bảo Bình ho khụ vài tiếng, nhớ lại một màn kia. Lúc ấy trường học mở đại hội thể dục thể thao, cô chạy tám trăm mét xong, bụng bắt đầu đau, sắc mặt trở nên trắng bệch, sau đó Thiên Yết lại đột nhiên xuất hiện đem cô tới phòng y tế. Cô còn nhớ rõ, lúc ấy anh rất khẩn trương, đoán chừng cô bị như vậy đã dọa chết anh. Sau này nghe Thiên Yết nói là anh cùng đi với bạn tới xem các nam sinh khác thi đấu, trùng hợp đụng phải một cảnh này, thế nên mới giúp.

Cô làm sao không biết, anh đối với cô có bao nhiêu sự tốt bụng. Cô cũng muốn vì anh làm chút gì đó.

Ăn xong món Nhật, hai người đều đã uống rượu vì vậy không thể lái xe, nên đành gọi xe trở về. Đưa Thanh Nhi về xong, xe lại chở đến dinh thự cô đang ở.

Cô xuống xe, đi vào trong nhà thì nhìn thấy một chiếc Bugatti Centodieci màu đen chậm rãi lái vào ga-ra. Nửa phút sau, Việt Hoàng Thiên Yết từ trên xe bước xuống, dáng người cao ngất, sắc mặt bởi vì bóng đêm mà trở nên lạnh lẽo.

Cô do dự một chút, cất bước đi qua. Thiên Yết nhìn thấy Bảo Bình, ánh mắt có hơi sáng ngời, lập tức bước đến chỗ cô:

- "Mới về à?"

- "Tối nay em cùng Thanh Nhi đi ăn cơm. Anh lại đi xã giao sao?" - cô ngẩng đầu nhìn vào mắt anh hỏi.

- "Ừ."

Bảo Bình ngửi thấy mùi rượu nồng nặc trên người anh, sắc mặt cũng đã có chút đỏ lên. Cô nhíu mày - "Anh có thể uống ít rượu lại không? Uống quá nhiều sẽ có hại cho cơ thể."

Thiên Yết cười vài tiếng, tiếng cười thoải mái ở trong màng tai cô nhảy lên, như bị gió lạnh ban đêm thổi bay.

- "Anh cười cái gì..."

Con ngươi của anh đặt ở trên gương mặt mịn màng của cô, nhẹ giọng mở miệng:

- "Em vẫn như trước kia, rất thích quản anh."

Cô nghe thấy vậy, trong lòng dâng lên một loại cảm giác ngượng ngùng - "Em, em không phải quản anh, đây là... quan tâm."

Ý cười trên môi anh không có tiêu tán, lại đem bàn tay đặt lên trên đầu Bảo Bình, xoa xoa vài cái.

- "Về sau sẽ không uống nhiều như vậy nữa."

Bóng đêm che lấy gương mặt ửng đỏ của Bảo Bình, cô gật đầu, nói phải về phòng nghỉ ngơi. Cô từng bước đi về phòng, Thiên Yết nhìn bóng dáng cô, bờ môi gợi lên nụ cười hạnh phúc. Dường như cô gái này, đã có tình cảm với anh rồi.

~OoO~

Las Vegas:

Chiếc Rolls Royce chở bốn người Song Vũ dừng bánh trước một đài phun nước khổng lồ, sau đài phun nước ấy chính là sòng bài MGM.

Song Tử bước xuống xe đầu tiên, mình khoác đồ tây đen đầy phong thái lạnh lùng, sau đó anh đưa tay vào trong nắm lấy tay Xử Nữ đỡ cô đi ra. Lần này Xử Nữ khoác lên mình bộ váy đuôi cá màu đen, kiều diễm và lộng lẫy hệt như khí chất một minh tinh nổi tiếng. Làn da trắng trong bộ trang phục tối màu lại càng thêm phát sáng, nổi bật lên cánh môi đỏ và màu tóc lạnh.

Theo sau đó Bạch Dương mở cửa trước từ ghế lái phụ bước xuống, giống Xử Nữ, Bạch Dương cũng diện bộ cánh đen đính đá lấp lánh, những mảnh vải xẻ tà bó sát cơ thể làm tôn lên từng đường nét ngọc ngà. Cánh môi mỏng đánh son đỏ, cùng theo đó là kiểu tóc uốn đuôi cổ điển làm cô trông cực kì quyến rũ. Phong tình, thoáng đãng chứ không dâm đãng.

Song Vũ bận bộ âu phục đen cực kì sang trọng, gần như nửa chiếc áo sơ mi đều được bung nút tạo kiểu phóng đãng, tóc không để mẫu cầu kì mà lại cực kì cuốn hút.

Bí mật Song Vũ là anh trai của Song Tử chỉ có Bạch Dương và Song Tử biết, Xử Nữ vẫn còn chưa hay chuyện gì, và họ cũng không muốn cô biết đến.

Vừa xuống xe bắt gặp Xử Nữ khoác tay Song Tử, cả hai người đồng lòng bước đi, thấy vậy Bạch Dương liền hô lên:

- "Này, hai người có thật là tới đây dò xét tình hình không thế? Nhìn hai người giống cặp tình nhân hơn đấy!"

Nghe thấy mùi vị ghen tị từ lời nói của Bạch Dương, Song Tử quay đầu lại thản nhiên mỉm cười tỏ vẻ bất đắc dĩ:

- "Chị cũng nên bắt cặp với Song Vũ đi? Thân phận bên ngoài của em là bạn trai Xử Nữ mà, không làm vậy người ta nghi ngờ sao?"

Nói xong Lục Song Tử khoác tay Xử Nữ, cả hai không cần Song Vũ dẫn đường liền đi trước, bởi vì Song Tử đã từng đến đây rất nhiều lần rồi.

Song Vũ bàn giao chìa khoá xe cho phục vụ xong, sau đó đi đến chỗ Bạch Dương. Bạch Dương còn đen mặt nhìn Song Tử và Xử Nữ tay trong tay yểu điệu đi trước, thật không biết hai người đó là đồng hành hay tình nhân. Nói sao đi nữa thì cô cũng được coi là mới thất tình, bọn họ sao có thể nhẫn tâm vậy chứ.

- "Đi thôi."

Song Vũ đưa tay, ý bảo kêu cô khoác tay vào. Bạch Dương cũng không ngần ngại, đưa tay choàng lấy, nhẹ bước nối chân theo hai người kia.

Bước vào đại sảnh, đập vào mắt Bạch Dương và Xử Nữ là một cảnh tượng xa hoa tráng lệ còn hơn cả bên ngoài gấp nhiều lần.

Loại bỏ hàng trăm người khoác trên mình những bộ đồ sang trọng đủ loại nhãn hiệu ra, Bạch Dương thấy giữa đại sảnh là một con ngựa đang co chân được làm bằng đá quý, đính lên trên mình là những viên kim cương lấp lánh mà Bạch Dương không thể rõ tên. Ngoài ánh sáng vàng lấp lánh của đại sảnh, phía trên trần nhà có những hình tròn đủ kiểu đa loại màu sắc trông rất bắt mắt, còn có những thứ lặt vặt như ghế salon hay quầy tiếp tân cũng đặt ngay trong đại sảnh.

Song Tử và Xử Nữ đi trước, Song Vũ và Bạch Dương đi sau, cả bốn cùng bước vào. Vẻ đẹp của Xử Nữ phải nói hiếm có khó tìm, mang nhiều nét trẻ trung và thanh thuần của một thiếu nữ mới lớn. Còn nét đẹp của Bạch Dương theo kiểu trưởng thành và đứng đắn, một cô gái nhan sắc tỉ lệ vàng mà nhiều người ao ước. Song Tử vừa lãng tử vừa khí chất, nam nhân cao ngạo đầy mùi âm khí. Ngược lại với Song Tử, Song Vũ trông có vẻ gần gũi hơn, một mặt cười giữ lấy nụ cười thường trực nâng môi.

Nhưng chung quy ở một nơi sang trọng như thế này, dù Châu Á hay Châu Âu cũng không thiếu trai xinh gái đẹp, vậy nên những người trong đại sảng chỉ nhìn lướt qua bốn người rồi thôi, chứ không phải những kẻ mê đắm một cách bất lịch sự.

Lúc này Lục Song Vũ lại lên dẫn trước, dẫn đường cho ba người đi vào một con đường riêng biệt dành cho sòng bạc. Vừa đi Song Vũ vừa dẫn tới một nơi khá đông đúc, mỗi bốn người tụ lại làm một bàn đánh bài trực tiếp:

- "Đây là khu dành cho những khách du lịch hay những ai tới thử vận may, cũng đại loại như đánh vài ván cho vui. Có muốn đánh thử không?"

Bạch Dương không có ý kiến, bởi người nắm quyền lớn nhất ở đây là Công Chúa - Xử Nữ. Xử Nữ lắc đầu từ chối lời mời:

- "Đi tiếp thôi."

Nói xong cô kéo Bạch Dương đi chỗ khác.

Trong sòng bài này chia ra rất nhiều khu, các kiểu đánh bài từ phương đông đến phương tây đều có cả, ví dụ như bài Baccarat, Pai Gow Tiles của Trung Hoa, Pai Gow Poker, máy kéo, đơn giản và thịnh hành nhất vẫn là Poker. Mỗi một loại đánh bạc khác nhau đều nằm ở một khu riêng biệt, tất nhiên đây chỉ là nơi dành cho dân đen mới có tiền mà thôi.

Các khu đánh bạc ngoài cùng gọi là cấp bậc ngoại, tiến vào bên trong sẽ là cấp silver, cao cấp hơn nữa sẽ là các sòng thuộc cấp gold. Và cuối cùng là khu dành cho khách VIP - Diamond. Ở khu cuối cùng chỉ dành cho những vị khách nào đã thắng hoặc thua trên con số mười triệu đô la Mỹ mới được đặc cách vào.

Ở khu này mỗi trò cá cược không trò nào dưới tám ngàn đô một lần, và phần thưởng ở đây lớn nhất cũng là một triệu đô, không tính những người tổ chức đánh cá cược với nhau. Số tiền trên cũng chỉ tượng trưng, thậm chí ở sòng bạc có nhiều nhà cái thắng một lần cả mấy chục triệu, ngược lại cũng có nhà cái thua con số như vậy.

Mất gần một tiếng đồng hồ tham quan từ khu bình dân cho đến khu VIP của sòng bài, Bạch Dương thầm ghi nhớ tất cả mọi ngõ ngách của sòng bài, thậm chí tất cả nhà vệ sinh ở đây đều được cô nghía qua một lần. Xử Nữ bình thường chỉ có nhiệm vụ hành động, việc quan sát này cô không cần để ý quá nhiều. Còn Song Tử dường như đã quá quen với nơi này, vì thế anh khá nhàn rỗi.

Đến khu VIP phải được sự bảo lãnh của Song Vũ, ba người Bạch Dương mới có quyền đi vào. Lúc nhân viên thấy Song Tử, bất chợt anh ta cuối đầu đương đoạn chào, nhưng rất nhanh Song Tử đã lừ mắt lắc đầu. Anh nhân viên kinh ngạc phát hiện việc làm cái miệng hại cái thân, đứng im không động đậy.

Để Song Vũ dẫn Xử Nữ và Bạch Dương đi trước, Song Tử dừng chân tra hỏi:

- "Hôm qua tôi đã thông báo xem như không quen biết tôi, anh là không nghe hay không muốn nghe?"

Anh nhân viên run sợ quỳ rợp xuống đất, dập đầu xin lỗi - "Tôi xin lỗi nhị thiếu, là tôi sơ suất lỡ miệng. Xin nhị thiếu tha lỗi, xin nhị thiếu tha lỗi."

- "Lấy hắn làm gương."

Song Tử búng tay một tiếng, bất ngờ bốn người áo đen liền từ đâu xuất hiện, không biết câu nói của anh là ý gì, chỉ thấy anh nhân viên bị lôi ra ngoài trong tiếng vang xin khẩn thiết. Những nhân viên khác thấy vậy, tự giác không rét mà run, chẳng dám lỡ lời thêm câu nào.

Không như những sảnh bạc phía dưới, ở sảnh VIP được trang bị rất nhiều thiết bị cao cấp, đến cả bảo vệ nơi đây cũng cực kì nhiều. Khi vào, Bạch Dương còn phải đưa người ra cho người ta kiểm tra chắc chắn không mang hung khí trên người thì mới được vào.

Tuy nhiên cô cũng không thể nào đi lung tung ở sảnh VIP được. Song Vũ lấy cớ cho Bạch Dương đi tham quan xung quanh, nhưng cũng chỉ được bên ngoài, vì ở sảnh VIP có hàng tá những căn phòng riêng biệt với nhau, và một trong những phòng đó sẽ là nơi Lục Song Vũ đấu với hai vị thần bài kia.

Đứng chết chân giữa sảnh VIP năm phút, Bạch Dương đã tự tưởng tượng ra đường đi lối đánh ở trong này. Chỉ vài ngày nữa thôi, cuộc nổi loạn sẽ nổ ra ở đây, trách cũng trách mấy thằng khốn nạn nào đó đi chọn đây là nơi tổ chức đánh cuộc.

==========

Ta trở lại rồi đây, thời gian qua ta ôn thi đại học nên việc ra chương mới còn hạn chế lắm. Bây giờ ta lên năm nhất cũng có thời gian rảnh rỗi nhất định nên có lẽ sẽ thường xuyên ra chương mới hơn, tình hình là hiện tại ta viết đến chương 53 rồi nhưng cốt truyện chỉ mới đi được một nửa. Ta sẽ cố gắng viết và hoàn thành bộ này sớm nhất có thể chứ ta ngâm nó mấy năm sắp thành dấm rồi huhu 🥲.

.

[Thứ Tư, ngày 31 tháng 01 năm 2024]

Virgos Vivian

Edit: ididsthbad1313

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com