TruyenHHH.com

12 Chom Sao Xu Nu Nghich Thien

"Thế Nhân Mã và cô đang làm gì thế?"

Cự Giải liếc một cái rồi thở dài đáp:
"Tên Nhân Mã đang viết báo cáo, tôi đang tìm thông tin."

"Tìm thông tin?"

"Phải, chị không nhớ luật à, bất kì ai có mặt ngoại trừ những người giao hàng và người nhận hàng thì phải giết."

Thiên Bình gật đầu, định quay đi nhưng lại thấy sai sai, cô dừng bước quay sang nhìn tên Song Tử rồi nhìn Cự Giải:

"Nhưng chúng ta không được giết người vô tội mà, vả lại chúng ta cũng giấu mặt."

Cự Giải nhìn chằm chằm vào máy tính không nhanh không vội đáp:

"Tôi vừa gửi mail cho anh Xà Phu, thủ lĩnh nói không giết nhưng cũng phải bắt về bịt miệng để tránh lũ cảnh sát nên tôi đang tra thông tin nhưng... Lạ thật, không thấy danh tính."

"Không thấy?"

"Đúng vậy, với lại dường như cô ta không phải ở trong thành phố này.”

Cự Giải kích chuột vào nút gửi mail. Một lúc sau liền nhận được hồi âm ngay lập tức.

"Cái quái gì đây" Nhân Mã mặt đơ ra một chút khi thấy dòng mail mà Xà Phu gửi, Thiên Bình tiếp lời, liếc xéo từng người.
Cụ thể Xà Phu chỉ nói không cần điều tra nữa, còn lý do tại sao thì hắn không nói.

"Cứ nghe theo đi, Nhân Mã, cậu mau nộp báo cáo đi, tôi không muốn đi nộp thêm một lần nữa đâu. Chúng ta đi chịu phạt, nhờ các người mà tôi cũng chung số phận rồi đây."

"Tiểu thư, xin lỗi."

Lâm Bảo Bình vẻ mặt lạnh lùng nhưng nhìn qua có thể thấy hai chữ áy náy trong đôi mắt anh. Võ Xử Nữ nằm trên giường, vết thương đã được băng bó cẩn thận, cô hết liếc rồi giơ tay lên đấm đấm đá đá, đã làm hành động này gần nửa tiếng, nửa tiếng này Bảo Bình lâu lâu cứ lại xin lỗi.

"Họ Trịnh đáng ghét, dám bắt cóc tôi còn dám nói bổn tiểu thư bị thần kinh. Lần sau gặp tôi nhất định sẽ cho ăn đòn, anh nhất định phải lấy lại công bằng cho tôi, Bảo Bình."

"Tiểu thư, thật xin lỗi!"
Xử Nữ vò đầu gắt gỏng: "Anh xin lỗi cái gì, tôi đã nói là không sao mà!"

Lâm Bảo Bình không nhìn Xử Nữ, hắn nhìn vào nơi xa xăm.

"Tôi không bảo vệ được tiểu thư, Võ gia chủ sẽ..."

"Ta không nói ngươi không nói, ông chủ của ngươi sẽ không biết!”

Tên Bảo Bình này không biết đã bị ông nội cô cho ăn phải thứ gì, hở một chút lại Võ gia chủ.

Tít tít tít.

Chưa kịp nói xong điện thoại cô đã reo lên, Xử Nữ nhìn vào điện thoại sau đó ném đi, may mà Bảo Bình chụp được, cô thở dài.

"Thu dọn đồ đạc chúng ta về Zodiac."

Bảo Bình nhướng mày:

"Là tin nhắn của ông chủ?"

Xử Nữ khó chịu gật đầu:

"Không biết là chuyện gì, thật phiền phức, tôi còn chưa chơi được bao nhiêu."

Nói rồi cô bật dậy, quên mất bản thân đang có vết thương ở bụng, vì đau nên la oai oái. Bảo Bình chỉ có thể đỡ trán lắc đầu. Lúc anh định đi ra ngoài thu xếp đồ đạc, đột nhiên cô gọi lại, nói với anh một câu đầy ẩn ý.
"Trịnh An và đám thuộc hạ nhìn thấy tôi rồi."

Lúc đó cô chỉ cười, nụ cười rất đẹp nhưng lại mang sự tức giận. Lâm Bảo Bình ngay lập tức hiểu ý.

Đám Bạch Dương bị chép phạt, Âu Sư Tử vò đầu bứt tóc vẫn không thể hiểu tại sao họ lại phải ngồi đây chép phạt, họ là gì chứ? Là Thất Long Vệ được người người ngưỡng mộ, vậy mà phải ngồi đây chép phạt. Đã thế thà phạt cái gì đi đi lại lại, ngồi đây thật đúng là mất mặt.

"Trời ơi đến bao giờ mới xong chứ.”

Bạch Dương đặt bút xuống, quay sang liếc Sư Tử: "Là do ai mà tụi này phải ngồi đây chứ? Do ai?"

Sư Tử tức giận: "Ừ, là do tôi, mẹ nó, nhưng mà tôi không nghĩ hình phạt lại là chép phạt, dạo này boss đầu óc có vấn đề chăng?"

Thiên Yết và Kim Ngưu đã chép xong đang ngồi lướt lướt điện thoại, bỗng Kim Ngưu ngồi thẳng dậy nhìn chằm chằm vào điện thoại.
"Bên Ma Kết vừa phát hiện một vụ giao dịch, không ngờ tên Ma Kết lại bắn nhầm mục tiêu là người thường, cả Song Ngư và hắn bị phạt tới Zodiac kìa."

Nói xong cả đám ngạc nhiên, Sư Tử khoanh chân, kinh ngạc thốt lên:

"Hoàng Ma Kết mà bắn nhầm mục tiêu ư? Có chết tôi cũng không nghĩ ra được tình huống đó, hắn tay chính là tay súng giỏi nhất trong tổ đội mà?"

Bạch Dương liếc xéo Sư Tử, giọng đầy khiêu khích: "Không phải ai đó là người có năng lực phòng thủ giỏi nhất mà cũng bị ‘đánh lén’ đấy sao?"

Hắn cố tình nhấn mạnh hai chữ đánh lén khiến Sư Tử không nói được gì nữa, lần này đúng là hắn sai, không thể cãi lại.
Kim Ngưu lắc đầu, liền bảo: "Cứ lên nhóm chat đi, hắn đang than trời vì bị điều tới Zodiac kìa."

Thiên Yết trầm ngâm một chút, nhếch môi cười nhạt.

"Zodiac? Thành phố đó đã bị bỏ hoang khoảng mười một năm trước, không ngờ vào hai năm trước, người dân bắt đầu đổ xô về Zodiac, nghe nói bởi vì có một gia tộc đã khai thác và cắm cờ tuyên bố vùng đất này là của họ, người dân là người mê tín tin rằng gia tộc đó là gia tộc sở hữu siêu năng lực nên sẽ giữ được bình yên."

Đương nhiên đều có lý do khiến mọi người mê tín như vậy, kể từ khi vùng đất Zodiac được gia tộc đó cắm cờ tuyên bố sở hữu thì nơi đó như đón được phép màu, nguồn nhiên liệu và tài nguyên phải nói là phát triển đạt đến trình độ cao. Ngoài ra không hề có một tệ nạn nào xảy ra, nếu có thì đều được gia tộc ấy giải quyết trong yên bình.

"Đúng vậy." Từ bên ngoài bước vào, Mộc Phong ung dung khoanh tay dựa vào tường, đám bạch Dương liền đứng dậy:

"Anh Phong!"

Mộc Phong nhìn tất cả, sau đó mỉm cười.

"Không cần chép phạt nữa, boss có hình phạt mới."

Âu Sư Tử máu điên nổi lên nhưng lại kìm nén:

"Anh Phong, tôi tự hỏi chúng tôi chỉ lỡ một nhiệm vụ, tại sao?"

Mộc Phong chen vào:

"Đều là nhiệm vụ, không hoàn thành đương nhiên sẽ bị phạt, Boss điều các người đến Zodiac, ở đó sắp xảy ra đại nạn nên các người đến đó để bảo vệ."

Mộc Phong vẫy vẫy tay bước đi, Sư Tử mặt tối sầm lại, đấm vào tường một cái.

"Boss? Hắn thật ra là ai, không bao giờ lộ mặt, suốt mấy năm qua chúng ta xin về Zodiac bao nhiêu lần cũng không cho, bây giờ lại đưa chúng ta về đó và coi như một hình phạt?"
Kim Ngưu ánh mắt nhợt nhạt hơn chút, thờ ơ như chẳng có gì xảy ra.

"Chúng ta mau đi thu xếp hành lí, biết đâu... lại có thể gặp lại những người năm xưa."

Thiên Bình cùng Bạch Dương, Sư Tử quay qua nhìn Kim Ngưu. Kim Ngưu hơi chột dạ ,cố nghĩ lại xem cô có nói gì sai không nhưng hình như là không, vậy họ đang nhìn cô với cái ánh mắt gì thế.

"C-Chúng ta đi thu xếp hành lí." Lý Kim Ngưu nhanh chóng rời đi tránh ánh mắt của bọn họ, đúng thật là không thể hiểu nổi.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com