TruyenHHH.com

[12 chòm sao ] Vampire

Chap 14: Trăng non (6)

luftmensch_loe

"Chúng ta sẽ sống cùng nhau, chắc chắn thế."

"Không, không được đâu..."

Ma Kết từng bước tiến vào trong, trong lòng không ngừng suy nghĩ. Liệu rằng lần này, cô có chết không nhỉ ?

Nhưng Thượng Viện lại cử tên này tới đây, có lẽ đã có kế hoạch gì đó trước. Mục tiêu của bọn chúng cũng là thứ nào đó nằm bên trong đại điện Sương Mù này. Và có lẽ đến khi đạt được mục đích, hắn sẽ ra tay trừ khử cô không chừng.

Nhưng Ma Kết vẫn tạm thời không lấy mạng hắn. Không chừng sẽ có ích.

Song Ngư im lặng đi đằng sau. Có phải vì cậu vẫn còn giá trị lợi dụng nên cô ấy không giết cậu không ?

Chắc có lẽ đó là lí do hợp lí nhất rồi ?

Nhưng mà kệ vậy, đến đâu thì đến. Nhiệm vụ này dù sao cũng không thể không làm. Hai người hợp sức vẫn hơn một người tự mày mò chứ nhỉ ?

Chỉ mong là cô gái này thiện chí một chút.

"Thế ra, anh cũng là con người à?"

"... Đúng."

"Con người theo chân ma cà rồng. Hiếm có đấy."

"Thợ săn các người cũng tàn nhẫn chẳng kém đâu." Song Ngư hằn học nói.

"Cũng đúng."

Song Ngư ngạc nhiên. Sao cô ta lại đồng tình? Không phải con người thù ghét ma cà rồng lắm à? Mà thợ săn thì tư tưởng phải càng nặng nề hơn người thường chứ?

Đúng là một con người kì lạ!

"Thế thì tại sao... cô vẫn làm thế?"

"Làm gì? Diệt trừ ma cà rồng?" Ma Kết suy nghĩ một hồi rồi nhún vai. "Đấy là nghĩa vụ của tôi."

Cho đến ngày tìm được bản ngã của riêng mình...

Cho đến ngày mọi chuyện được giải quyết...

"Nghĩa vụ ? Kể cả khi cô... không muốn?"

"Này, đừng đào sâu vấn đề thế. Chúng ta đâu thân thiết gì chứ?"

"Tôi chỉ thắc mắc thôi..." Song Ngư ấm ức.

Đến một ngã rẽ, Ma Kết dừng lại, cô với tay lên xoay chuyển phần chân nến. Ngay lập tức, bức tường phía đối diện xuất hiện một mật thất. Cô kiểm tra lại mấy thứ đồ nghề, không quên nhắc nhở :

"Trong này có rất nhiều cơ quan mật, anh nên cẩn thận một chút."

Song Ngư gật đầu. Chuyện này phía Thượng Viện cũng đã từng nhắc đến rồi. Chỉ là không biết rõ số lượng cũng như chi tiết các loại mà thôi.

Phía trước tối và sâu hun hút, hoàn toàn không thấy rõ có gì ở phía trước. Song Ngư đã thử vận dụng hết năng lực của mình nhưng cũng chẳng nhìn xa thêm được. Không cẩn thận là mất mạng như chơi.

Ma Kết hít một hơi thật sâu. Cũng chẳng phải là lần đầu chết, bình tĩnh đi nào.

Nhưng khi ấy, cô sẽ không còn là cô nữa.

Một Ma Kết nào đó, có lẽ thế. Nếu như vậy, Cự Giải sẽ giận lắm đấy nhỉ ? Cả Song Tử nữa, hẳn sẽ vất vả lắm đây. Nhưng cũng chẳng có cách nào khác cả.

"Đừng chết quá sớm..."

"Hả?"

"Không có gì."

---.---.---

Phía trước cửa một quán rượu lớn...

"Em nghĩ lại rồi. Không thể để anh liều lĩnh như vậy được." Song Tử đỡ trán. "Đi thôi, chúng ta về."

"Thằng nhóc này, đã đến tận đây rồi còn gì?"

"Đừng quên anh là ai, anh mang thân phận gì. Đáng ra em không nên mềm lòng dẫn anh đi cùng mới đúng." Song Tử nghiến răng. Đúng rồi, ai bảo anh sở hữu cái năng lực đáng gờm như thế chứ. 

"Anh muốn tự mình xác nhận một số chuyện." Xử Nữ quả quyết.

"Em thua rồi đấy. Bảo đống tinh linh của anh dừng lại đi." Song Tử vò vò mái tóc. "Chết tiệt, đáng lẽ em nên đổi nhiệm vụ với Cự Giải."

"Em nỡ để một cô gái đi vào nơi này sao?"

"Tất nhiên là không rồi." Song Tử lắc đầu. "Che chắn cho kín vào. Em không muốn trở thành tâm điểm đâu."

"Biết rồi mà." Xử Nữ phì cười, bắt đầu đeo mặt nạ và trùm áo choàng lên.

Song Tử vốn nhận được nhiệm vụ trà trộn vào buổi tiệc bí mật đang diễn ra tại hội quán này. Bữa tiệc thực chất là một sàn giao dịch ngầm, tổ chức đã phỏng đoán như thế. Vậy nên rất có thể, những kẻ máu mặt sẽ xuất hiện ở đây.  Song Tử chỉ cần tham gia để nghe ngóng tình hình là được, biết đâu sẽ có kế hoạch ngầm nào đó được tiết lộ. 

Ai mà ngờ được, lại bị Xử Nữ theo đuôi.

Trong lòng cậu rối ren. Ai cũng được, tại sao lại là Xử Nữ chứ? Anh ta có vai trò rất quan trọng trong tổ chức. Mà tính ra, Xử Nữ cũng là sinh vật hiếm đấy. Xuất hiện ở một nơi này quá nguy hiểm. Vậy là giờ vừa phải dò la tin tức, vừa phải trông chừng Xử Nữ. 

"Xin hãy xuất trình thẻ mời." Người canh cửa máy móc nói.

Song Tử rút ra hai tấm thẻ mời được phủ nhũ vàng. Cái người bày ra bữa tiệc này đúng là hết sức màu mè. Kiểm tra xong xuôi, hai người được phát cho một chiếc huy hiệu.

"Xin hãy cài lên trước áo. Chào mừng hai vị đến hội quán."

Song Tử săm soi một hồi rồi cài lên trước ngực. Còn Xử Nữ, anh đút vào trong túi quần, còn rút khăn ra để lau tay, tựa như vừa chạm vào thứ gì bẩn thỉu lắm.

"Đeo lên cũng không chết đâu."

"Vào thôi."

Hai người chọn cho mình vị trí kín nhất trong góc, lấy một ly rượu rồi ngồi xuống. Nơi này bày trí bàn rượu xung quanh phần sân khấu. Bầu không khí không quá mức ồn ào, thỉnh thoảng lại nghe tiếng nói cười, tiếng ly rượu chạm nhau, hay tiếng đàn du dương của một bản sonata cũ. Để ý trên bàn rượu còn có sẵn những bảng số nữa.

"Buôn người công khai ư?" Song Tử cười khẩy.

"Vậy thì kẻ chống lưng hẳn phải rất có địa vị."

"Mà em thắc mắc, anh muốn xác nhận chuyện gì vậy?"

Xử Nữ uống cạn ly rượu, thấp giọng nói:

"Gián điệp."

"Thật sao?"

"Anh cũng không biết nữa. Nhưng linh cảm của anh ít khi sai lắm."

"Ồ, còn linh cảm của em thì chẳng bao giờ đúng cả."

Phụt!

Hệ thống đèn xung quanh vụt tắt, chỉ để chừa phần sân khấu chính. Buổi tiệc chính thức bắt đầu rồi.

Song Tử nheo mắt lại. Người vừa vào cửa nhìn quen lắm. Hình như là... cô tiểu thư ở thị trấn Cảng, cả tên bá tước đó nữa. Hai người bọn họ được dẫn theo lối khác. Vậy là nơi này... thực sự liên quan đến ma cà rồng sao?

Song Tử rất muốn bám theo, nhưng hiện tại sự an toàn của Xử Nữ phải được đặt lên hàng đầu. Cậu không thể để xảy ra sai sót được.

"Sao vậy? Thấy người quen à?"

"Không."

"Nếu anh không nhầm thì đó là em gái của ma cà rồng nhỉ?"

"Đừng lấy cớ đuổi em đi nữa. Không là em bắt anh về đấy."

Xử Nữ phì cười. Cái thằng nhóc này...!

"Quả thật, anh rất muốn phá nát nơi này. Nhưng với tình hình hiện tại, không thể đánh rắn động cỏ được."

"Ai cũng có kí ức tồi tệ với nơi này nhỉ?" Song Tử nhún vai. "Tiếc là sức chúng ta không đủ."

Từ trên tầng hai nhìn xuống, Kim Ngưu liếc mắt về bàn rượu trong góc khuất. Hai kẻ thậm thụt với nhau những câu chuyện thần bí gì đó, ngứa mắt thật đấy.

"Đưa em đi giải khuây mà nhìn em khó chịu thế?" Bảo Bình đặt ly rượu cùng đĩa trái cây xuống. "Thoải mái đi. Không thì sao mà kế hoạch của em thành công được."

"Bữa tiệc này do ngài ấy tổ chức ư?"

"Em không hài lòng à?"

"Hẳn rồi. Có chuột kìa. Lũ thợ săn sâu bọ đó..."

"Điều này có lẽ hoàn toàn nằm trong dự tính của ngài ấy. Không cần quá lo lắng làm gì." Bảo Bình vỗ vai Kim Ngưu.

"Trước lúc đến thị trấn cảng anh cũng nói như vậy." Kim Ngưu bĩu môi. "Thứ xui xẻo."

"Thế để anh bù đắp. Em có muốn mua gì không nào?"

Kim Ngưu một lần nữa liếc mắt về phía kẻ đang trùm kín người ở chiếc bàn trong góc. Khí của kẻ này rất khác thường, dường như không phải con người. Cũng không giống người thú cho lắm.

Của hiếm chăng?

Lắc ly rượu vang đỏ trong tay, Kim Ngưu một hơi uống cạn, thờ ơ nói:

"Em sẽ xem xét."

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com