TruyenHHH.com

[12 chòm sao] Đoạn Hồng Duyên

Chương 24: Hữu Duyên [Thượng]

__Truc_Mii_

Xử Nữ cầm ấm trà bước vào tẩm điện, nàng cẩn thận nhìn một lượt bên ngoài, thấy không có ai mới an tâm đóng cửa lại. Nàng rót một tách trà đưa Sư Tử rồi bẩm báo: "Công chúa, đúng như người dự đoán, nàng ta sau khi nhận được chậu hoa trà liền sợ hãi đến ăn không ngon ngủ không yên."

Sư Tử nâng ly nhấp một ngụm trà, nói: "Đừng vội vui mừng, chúng ta vẫn nên đề phòng hơn một chút. Giờ ta mới nghĩ ra, Hạ Hầu An Sương vốn không có cái lá gan lớn như vậy, chắc chắn là có kẻ đứng sau sai khiến."

"Công chúa, người có dự định gì tiếp theo?" Xử Nữ đưa mắt nhìn Sư Tử. Công chúa không đời nào chịu nhượng bộ nếu có kẻ tác oai tác oái trước mặt nàng đâu.

Sư Tử một tay đỡ đầu, nhắm mắt dưỡng thần, mùi đàn hương tỏa ra trong phòng càng làm cho tinh thần nàng dễ chịu. Im lặng được một lúc, chất giọng trong trẻo của nàng mới lại vang lên: "Chúng ta tạm thời cứ chờ xem đi. Ngươi loan tin, bản công chúa ngã bệnh."

"Vâng. Nô tỳ tuân mệnh. Nếu không còn gì căn dặn, công chúa, nô tỳ xin phép cáo lui." Xử Nữ hai tay đưa ra trước, lòng bàn tay hơi lồng vào nhau hướng vào trong cung kính.

Đôi mắt nàng đột nhiên mở to: "Khoan đã. Chúng ta ra ngoài một chuyến đi. Không khí trong cung ngột ngạt, ta sắp chịu không nổi rồi."

"Nhưng mà chúng ta ra ngoài bằng cách nào?"

"Trèo tường!" Nhìn vẻ mặt của Xử Nữ sau khi nghe câu trả lời, nàng liền giải thích: "Xung quanh đây không an toàn, có thể là có kẻ đang theo dõi chúng ta nên tốt nhất không sử dụng phép thuật."

Xử Nữ đa phần đã hiểu ra vấn đề, nàng nở nụ cười ranh mãnh: "Công chúa, chúng ta leo tường phía Nam đi. Nơi đó thường không canh phòng nghiêm ngặt."

Sư Tử mỉm cười chấp thuận. Nguyệt Thiền Công chúa có thể tự do ra vào hoàng cung vì nắm trong tay lệnh bài của Nhan hoàng, cho dù không nắm trong tay thì với tư cách là hoàng muội ruột của Thái tử, mượn danh hắn dùng một chút cũng không vấn đề gì. Trái lại là nàng, chỉ vừa nhập cung không bao lâu mà lại tự ý xuất cung, nàng là tự đào hố chôn mình rồi!

Thay đổi cung trang thành y phục cung nữ bình thường. Sư Tử đắc ý theo Xử Nữ đi ra khỏi Hồng Nghi cung, thuận lợi đi về phía cổng Nam hoàng cung.

Nhưng mà....

Hoàng cung giai nhân lên đến con số ba ngàn, gặp người không muốn gặp cũng không phải là chuyện hi hữu gì.

"Nô tỳ tham kiến Hạ Hầu tiểu thư."

"Ngươi? Sao ta chưa gặp ngươi lần nào? Đi cùng Xử Nữ cô nương hẳn là người của Hồng Nghi cung?" Hạ Hầu An Sương vốn đã định không màng tới bọn nô tỳ như các nàng rồi. Nhưng thế nào lại nhận ra Xử Nữ!?

"Tiểu thư chưa gặp là đúng rồi. Nàng ta chỉ phụ việc ngoài vườn với lại đem thức ăn cho công chúa." Xử Nữ khéo léo cất lời, ý muốn nói với nàng ta, con nô tỳ này cũng giúp một phần cho kế hoạch. Người thông minh như Hạ Hầu An Sương tất nhiên sẽ dễ dàng hiểu được dụng ý trong câu nói.

"À, được rồi. Các ngươi hẳn đang phụng mệnh Đông Nghi công chúa, mau mau làm việc đi." Hạ Hầu An Sương không hỏi nữa, xoay gót rời đi. Cũng không một chút nghi ngờ gì.

"Tiện nhân chết tiệt!" Sư Tử thầm rủa trong lòng. Nàng vốn lên đây điều tra tà khí, nào ngờ lại vướng phải việc vô ích.

Với kinh nghiệm trốn khỏi Ma giới của nàng thì việc trốn khỏi hoàng cung cũng chẳng là gì khó khăn. Rất nhanh sau khi đánh lạc hướng binh lính, nàng cùng Xử Nữ đã ở bên ngoài hoàng cung rồi!

.....

"Công chúa, người là muốn đi đâu?" Sau một hồi bị lôi kéo, Xử Nữ cuối cùng cũng không nhịn được nữa, liền lên tiếng hỏi

Trông Sư Tử có vẻ rất hứng thú, cặp mắt sáng rỡ hết nhìn chỗ này lại tia đến nơi khác: "Hôm trước ta nghe Cự Giải tỷ tỷ nói Diệp Bảo Cát có bán rất nhiều đồ vật cổ quý hiếm nên muốn đi xem thử."

"Vậy Diệp Bảo Cát kia ở đâu?"

Sư Tử thở dài: "Ta làm sao biết được chứ. Nên bây giờ chúng ta phải tự đi tìm đây." Nói rồi, liền đi trước dẫn đường.

"Hả?" Xử Nữ kinh ngạc trợn tròn mắt, nàng đang tự hỏi liệu có phải là công chúa muốn đi hết cái kinh thành này cho tới khi tìm được Diệp Bảo Cát hay không? Tới khi hoàn hồn thì Sư Tử đã đi được một đoạn khá xa, nàng vội vàng chạy theo: "Công chúa đợi nô tỳ với."

Đi gần nửa ngày trời mà vẫn chưa tìm được Diệp Bảo Cát, cả hai nàng đều đã thắm mệt nên đành phải dừng chân tại một tửu lâu. Trùng hợp, tửu lâu hôm nay có một cuộc thi đấu kiếm, phần thưởng là hai bình rượu thượng hạng dành cho vị khách thắng cuộc.

Tính khí Sư Tử xưa nay ưa náo nhiệt nhưng với tình hình hiện giờ thì nàng không nên gây chú ý thì hơn, dù sao cũng phải nghĩ cho đại cục.

Cả hai nàng ngồi một bên xem bọn nam nhân đấu kiếm. Ngược lại với Xử Nữ im lặng thưởng thức món ngon, Sư Tử không ngừng khinh bỉ phê bình: "Đấu như thế mà cũng gọi là đấu sao? Ta thấy bọn họ giống múa kiếm hơn đấy." Không chịu đựng được màn đấu kiếm nhạt nhẽo đó nữa, nàng đập bàn, đứng dậy chỉ thẳng vào mặt tên béo ú đang đắc ý trên sàn đấu: "Ta muốn đấu với ngươi."

Mọi người xung quanh được một trận cười ầm lên. Có người tốt bụng khuyên can: "Cô nương, cô nương ốm yếu như vậy không thể đấu lại hắn đâu. Ta thấy cô là nên rút lại lời nói thì hơn."

Tên béo ú kia nhìn nàng, cười ngặt nghẽo: "Cô đòi đấu với ta?"

Xử Nữ đánh ánh mắt một lượt quanh tửu lâu, trong lòng đã lo lắng không yên, thái độ hắn như vậy với tính khí của Công chúa thì chắc chắn sẽ không dễ dàng tha cho hắn. Nhưng nơi đây đông người, nếu bây giờ Công chúa làm lớn chuyện e rằng sẽ xảy ra những chuyện không mong muốn.

Sư Tử tức giận trừng mắt, dùng khinh công phóng lên sàn đấu, tiện tay rút thanh kiếm của một tên thua cuộc chỉa thẳng vào người hắn: "Đấu kiếm mà cũng phân biệt nam nữ sao? Để bổn cô nương dạy ngươi biết thế nào mới là đấu kiếm. Mau tiếp chiêu đi."

Vừa dứt lời, nàng từ lúc nào đã ở phía sau hắn, một cước đạp hắn ngã xuống đất. Bên dưới vang lên một tiếng trầm trồ kinh ngạc. Thật không ngờ, một tiểu cô nương bề ngoài yếu đuối lại là một kẻ có võ công cao cường. Mũi kiếm lạnh lẽo kề sát cổ tên kia. Hắn rối rít cầu xin nàng tha mạng. Sư Tử nàng hôm nay không muốn đại khai sát giới liền thu chân đang giẫm lên người tên đó lại, kiếm cũng rút về.

Khóe môi nhếch nhẹ lên, vẻ đẹp kiều diễm càng trở nên ma mị. Lúc nàng không phòng bị, hắn trở mặt tấn công, rất may mắn là nàng đã kịp thời né được nhưng lại trượt chân, rơi khỏi kháng đài. Xử Nữ nhìn một màn này liền hốt hoảng, định tiến lên đỡ nàng thì đã thấy nàng nằm trong vòng tay nam nhân khác.

Cả hai nhìn nhau một hồi lâu, Sư Tử mới hoàn hồn, đẩy nhẹ hắn ra, cất giọng: "Đa tạ." Sau đó, lập tức nhìn về phía sàn đấu tìm tên tiểu nhân kia.

Tên béo ú kia không hạ thủ được liền sinh sợ hãi, tìm cách bỏ trốn nhưng chỉ vừa xuống kháng đài đã bị nàng tóm được quăng lên trên lại. Nàng rút kiếm, muốn một đao đâm chết người trước mặt thì bị nam nhân khi nãy ngăn cản.

Hắn một tay để ở sau lưng, tay còn lại phe phẩy chiếc quạt: "Hôm nay, ai thắng ai thua, tại hạ nghĩ trong lòng các vị đã rõ." - Rồi quay sang dịu dàng nói với nàng: "Chỉ là một cuộc đấu kiếm để không khí thêm phần náo nhiệt, không cần căng thẳng như vậy."

Sư Tử cố gắng kìm chế lửa giận trong lòng để không giết hắn, nàng trước giờ rất ghét bị những tên tiểu nhân tính kế huống chi hắn còn muốn đánh lén nàng. Lạnh lùng liếc tên béo ú kia: "Nể mặt công tử đây, bổn cô nương tạm tha cho ngươi một mạng, tốt nhất sau này đừng để ta thấy mặt ngươi." Nghe như vậy, tên đó liền vui mừng cảm tạ rồi nhanh chóng rời đi khỏi tầm mắt nàng.

Nam nhân kia thấy không còn việc gì nữa thì liền mỉm cười với nàng rồi cất bước đi xuống khỏi kháng đài.

Ông chủ tửu lâu nhanh chóng bước đến chổ nàng, giọng nói vui vẻ mang theo chút ngưỡng mộ: "Xin hỏi quý danh của cô nương?"

"Tử Lạc." Sư Tử thuận miệng nói đại một cái tên. Thân thế của nàng hiện giờ cũng không thể tùy tiện tiết lộ ra bên ngoài, hơn nữa nàng là đang trốn đi chơi a~

"Ta xin tuyên bố, người thắng cuộc hôm nay chính là Tử Lạc cô nương. Mời cô nương theo ta." Ông chủ đưa một tay ra, tỏ ý mời nàng đi theo hướng của cánh tay mình.

Nàng không lạnh không nhạt đáp: "Đợi một chút." Rồi liền cùng Xử Nữ tiến đến chổ nam nhân thì mới phát hiện hắn đi cùng với vài vị bằng hữu của hắn, nàng mỉm cười khuynh thành: "Đa tạ công tử đã giúp đỡ ta. Không biết ta có thể mời các vị một bữa?"

Một nữ nhân trong đám bằng hữu của hắn tiến lên nắm lấy bàn tay nàng, vô cùng tự nhiên nói: "Sư phụ, chúng ta cùng đi đi, con muốn kết giao cùng nàng ấy."

Xử Nữ khẽ cười. Cả hai nàng thậm chí không cảm thấy chán ghét mà ngược lại còn thích nàng ta hơn, vì trong đôi mắt sáng rỡ kia không một tia giả dối.

Bọn họ vừa gặp nhau trong lòng đã nảy sinh hảo cảm, có thể nói ông trời chính là muốn họ trở thành bằng hữu tốt.

__HẾT CHƯƠNG 24__

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com