12 Chom Sao Chiem Doat
Ngày hôm nay ngay khi cơn mưa rào vừa dừng thì đó là lúc mà cả tôi và cậu đều không bao giờ muốn thấy nó . Hôm nay sẽ là 1 ngày của kí ức đó , nó như khắc sâu vào trong tim và đối với tôi . Quá khứ đó chỉ như vừa mới diễn ra vào ngày hôm qua . Sư Tử tỉnh dậy khi mặt trời đã vừa lên tới đỉnh , cô cơ bản chỉ vì hôm nay không có tiết học nên mới dậy muộn như vậy . Sư Tử bước ra ngoài cửa sổ , bầu trời hôm nay lạ quá , nhìn cứ như sắp có 1 cơn bão lớn nhưng lại không hề có động tĩnh gì cả . Theo như linh cảm của Sư Tử thì hôm nay sẽ là 1 ngày thật dài và nó sẽ có rất nhiều chuyện xảy ra . ----------- Nếu như Sư Tử vừa mới tỉnh dậy thì Thiên Yết đã dậy từ rất sớm rồi , cậu hôm nay vô cùng khác với mọi ngày . Trang nghiêm và vô cùng lịch lãm , khuôn mặt buồn bã đó nhưng cũng vô cùng lạnh lùng . Yết bước ra ngoài phòng , cậu đi xuống phòng bếp và lấy cho mình 1 ly nước lọc trước khi ngồi xuống bàn ăn . - Yết nay đi đâu mà lịch lãm vậy ? Song Ngư nghiêng đầu hỏi , Yết của ngày hôm nay cô chưa từng thấy hay nói đúng hơn Song Ngư chưa bao giờ thấy vẻ mặt của cậu ngay bây giờ . - Nghĩa trang . Nếu là mọi ngày , cô sẽ không thương tiếc gì mà đánh cậu vì cái tội dám ăn nói trống không với mình . - Vậy à ? Gửi lời của tao tới cô bé đó . Nói rồi Song Ngư liền bỏ đi , cô không thể nói chuyện với Yết bây giờ được . Hôm nay sẽ là 1 ngày dài đối với tất cả mọi người . ------------- Sư Tử đã thay đồ xong xuôi và đang chuẩn bị ra ngoài để mua chút đồ . Cô như bị bầu trời ám ảnh và diện nguyên cây đen cho mình . Sư Tử vừa đi vừa nghe nhạc , cô là không muốn suy nghĩ về mọi thứ . Cô muốn hôm nay là ngày thư giản của mình . Và có lẽ sau hôm nay thì Sư Tử lại coa những suy nghĩ gì khác sao . Bất chợt cô gặp Bảo Bình trên đường , Sư Tử thật không biết là nên vui hay nên buồn đây . Cuộc nói chuyện giữa 2 người chưa hề kết thúc . - Bảo Bình , hôm nay tao ...- Nếu chuyện đó liên quan tới Thiên Yết thì tao không muốn nhắc tới . Bảo Bình bỏ đi thật nhanh như thể cô đang trốn tránh 1 việc gì đó sắp xảy ra với mình . Sư Tử chợt nhận ra rằng nay Bảo Bình vô cùng khác . Không phải cô gái hồn nhiên mà là 1 cô gái lạnh nhạt , không phải là do ảnh hưởng của bầu trời và bộ đồ chứ . ---------------
Thiên Yết leo lên xe và bắt đầu đi tới nghĩa trang , nơi có cô bé đó và có cả cái quá khứ tệ bạc của Yết . Yết đi từ từ tới ngôi mộ đó , nó vẫn không khác gì lúc xưa cả , nếu khác thì cũng chỉ là cỏ mọc đầy xung quanh thôi . Yết đặt đóa hoa hồng trắng xuống ngôi mộ đó , cô bé đó rất thích hoa hồng trắng , và cô từng có 1 khu vườn toàn là hoa hồng trắng cho riêng mình . - Song Như , đã lâu rồi không gặp . Mày có khỏe không ? Có hay nhớ tới tao không ? Xin lỗi vì tao không thể đến thăm mày thường xuyên được . Yết ngừng lại , không phải vì cậu đang khóc mà là vì cậu nhớ Song Như . Cả 2 đã từng là bạn và cũng từng là người yêu . Cậu và Như rất vui vẻ và vô cùng ngọt ngào . 2 người chưa hề cãi lộn hay giận hờn gì nhau cả . Cả 2 cũng chưa từng làm điều gì có lỗi với đối phương . Chuyện tình cảm của Yết và Như giống 1 câu chuyện cổ tích vậy , nhưng nó lại kết thúc quá vội và quá đau đớn . - Song Như , tại sao mày lại bỏ tao đi , tại sao mày lại rời xa tao . Không phải mày đã từng hứa sẽ luôn bên cạnh tao sao . Vậy mà giờ đây , mày lại nằm ở đây và bỏ rơi tao . Yết đã đứng đó rất lâu , và cậu không hề biết rằng người cậu không muốn gặp đang từ từ đi tới . Cô khẽ đặt đóa hoa hồng trắng xuống trước ngôi mộ . Ngay lập tức Yết liền trở nên khó chịu , cô ta đáng lẽ không nên tới đây . - Tôi biết cậu đang khó chịu , ngay cả tôi cũng vậy . Chúng ta vỗn dĩ đã không ưa gì nhau rồi , phải không Thiên Yết ? Bảo Bình quay sang cậu , cô cũng chả muốn gặp cậu ở đây nhưng biết làm sao được . Song Như cũng là 1 người chị em tốt của cô mà . - Cậu khômg xứng đáng để gọi tên tôi ,Bảo Bình . Bảo Bình khẽ cười , vì quá hiểu nhau nên giờ mới căm hận nhau như vậy . - Vậy cậu cũng không đáng để gọi tên tôi đâu , Yết .- Đáng lẽ ra cậu không nên có mặt ở đây Bảo Bình . Sau bao nhiêu chuyện xảy ra , không phải cậu nên tránh mặt Song Như sao . Bảo Bình đột nhiên cười lớn , điều đó lại khiến cho Thiên Yết trở nên khó chịu hơn . - Cậu có biết vì sao Song Như phải chết không ? Cậu có biết vì ai mà Như phải nằm đây trong khi căn bệnh tim của Như có thể kéo dài được vài năm ? Và cậu có biết tại vì sao mà Như bỏ cậu lại mà đi không ? Thiên Yết trở nên khó hiểu với những câu hỏi mà Bảo Bình đưa ra , không phải những câu trả lời đó có sẵn rồi sao , những điều đó không phải là do Bảo Bình làm à . - Điều đó không phải do mày sao , Bảo Bình ? Cô biết mà , biết ngay thế nào Thiên Yết cũng sẽ nói vậy mà . - Nhưng nếu tao nói tất cả là do mày gây ra thì sao ? -------------
" Song Như là chị em song sinh của Song Tử . Song Như từng là bạn tốt của Bảo Bình và Thiên Bình " .
Thiên Yết leo lên xe và bắt đầu đi tới nghĩa trang , nơi có cô bé đó và có cả cái quá khứ tệ bạc của Yết . Yết đi từ từ tới ngôi mộ đó , nó vẫn không khác gì lúc xưa cả , nếu khác thì cũng chỉ là cỏ mọc đầy xung quanh thôi . Yết đặt đóa hoa hồng trắng xuống ngôi mộ đó , cô bé đó rất thích hoa hồng trắng , và cô từng có 1 khu vườn toàn là hoa hồng trắng cho riêng mình . - Song Như , đã lâu rồi không gặp . Mày có khỏe không ? Có hay nhớ tới tao không ? Xin lỗi vì tao không thể đến thăm mày thường xuyên được . Yết ngừng lại , không phải vì cậu đang khóc mà là vì cậu nhớ Song Như . Cả 2 đã từng là bạn và cũng từng là người yêu . Cậu và Như rất vui vẻ và vô cùng ngọt ngào . 2 người chưa hề cãi lộn hay giận hờn gì nhau cả . Cả 2 cũng chưa từng làm điều gì có lỗi với đối phương . Chuyện tình cảm của Yết và Như giống 1 câu chuyện cổ tích vậy , nhưng nó lại kết thúc quá vội và quá đau đớn . - Song Như , tại sao mày lại bỏ tao đi , tại sao mày lại rời xa tao . Không phải mày đã từng hứa sẽ luôn bên cạnh tao sao . Vậy mà giờ đây , mày lại nằm ở đây và bỏ rơi tao . Yết đã đứng đó rất lâu , và cậu không hề biết rằng người cậu không muốn gặp đang từ từ đi tới . Cô khẽ đặt đóa hoa hồng trắng xuống trước ngôi mộ . Ngay lập tức Yết liền trở nên khó chịu , cô ta đáng lẽ không nên tới đây . - Tôi biết cậu đang khó chịu , ngay cả tôi cũng vậy . Chúng ta vỗn dĩ đã không ưa gì nhau rồi , phải không Thiên Yết ? Bảo Bình quay sang cậu , cô cũng chả muốn gặp cậu ở đây nhưng biết làm sao được . Song Như cũng là 1 người chị em tốt của cô mà . - Cậu khômg xứng đáng để gọi tên tôi ,Bảo Bình . Bảo Bình khẽ cười , vì quá hiểu nhau nên giờ mới căm hận nhau như vậy . - Vậy cậu cũng không đáng để gọi tên tôi đâu , Yết .- Đáng lẽ ra cậu không nên có mặt ở đây Bảo Bình . Sau bao nhiêu chuyện xảy ra , không phải cậu nên tránh mặt Song Như sao . Bảo Bình đột nhiên cười lớn , điều đó lại khiến cho Thiên Yết trở nên khó chịu hơn . - Cậu có biết vì sao Song Như phải chết không ? Cậu có biết vì ai mà Như phải nằm đây trong khi căn bệnh tim của Như có thể kéo dài được vài năm ? Và cậu có biết tại vì sao mà Như bỏ cậu lại mà đi không ? Thiên Yết trở nên khó hiểu với những câu hỏi mà Bảo Bình đưa ra , không phải những câu trả lời đó có sẵn rồi sao , những điều đó không phải là do Bảo Bình làm à . - Điều đó không phải do mày sao , Bảo Bình ? Cô biết mà , biết ngay thế nào Thiên Yết cũng sẽ nói vậy mà . - Nhưng nếu tao nói tất cả là do mày gây ra thì sao ? -------------
" Song Như là chị em song sinh của Song Tử . Song Như từng là bạn tốt của Bảo Bình và Thiên Bình " .
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com