TruyenHHH.com

12 5 Khi Nao Moi Het Ghec 12 6 Vay


Quán cafe sáng sớm đã gặp ngay khủng bố , à không khủng báo chứ . Mấy con báo đang ngồi thưởng trà vừa khoe chiến tích , nói chung hội người sĩ hôm nay lại có dịp chuyền quyển bí kiếp của mình cho đứa khù khờ tên Ahn Yujin , thân hình nó cao ráo xinh gái lẫn xinh trai người ta gọi là xinh gei , có cái mặt tiền quá trời tốt mà không biết tận dụng gì hớt .

"Hên mày không phải là út đó con" jimeow đập bàn khiến con tim mỏng manh yếu đuối của bạn trẻ Yujin nhảy tọt lên đọt cây hóng chim hót .

"Áhh ! Nè làm cái gì ợ , người ta sợ đó nha"

Câu nói mang tính chất không rõ chức vụ rất cao , những ánh mắt kỳ thị , những nụ cười méo mó vì kinh tởm hiện hữu trên môi các chiến sĩ , mẹ không nhờ cái bản mặt đó là họ đá nó khỏi hội người sĩ cấp cao rồi , con bottom ẩn dật này .

"Mày có thể bớt kinh đi được không ? Trông khó chịu vô cùng !"

"Đại ca Hề Rỉn bớt nóng , giờ nghe mấy đại ca sĩ đứa em này cũng chỉ ngậm ngùi thôi chứ biết sao bây giờ "

"Em ơi em lớn rồi , lông náck mọc rồi chín chắn lên em " Minji vỗ vai đứa bạn , thân cậu vốn may hơn nó , bé Hân nhà cậu vừa tròn mười tám hai ngày trước , cuộc đời cậu vẫn còn chút ưu ái nếu là ngày mai chắc chắn cậu cũng sẽ giống Yujin , đứa nào thịt bồ được đứa đó thượng đẳng .

"Này tao nói mi nghe , mi có sợ gián không ?" Made in Japan lên tiếng .

"Dạ có"

Câu hỏi và câu trả lời quá rõ ràng , còn này bột tôm , chắc chắn bột tôm không thể nào là stop được hết á . Ơ , con người nào cũng có nỗi sợ riêng của mình chứ bộ , Duchin ngoài sợ gián còn sợ Wonyoung nhà mình đau nữa nè , người phụ nữ của gia đình không phải yếu môn sinh và môn lý đâu nha . Hỏi thì hỏi vậy thôi chứ phú bà người Nhật cũng sợ gián chết mẹ , gặp toàn đu lên người Ning Ning tránh nạn không , nhưng vì tính trap gơ có sẵn trong máu thì mấy con gián làm gì lung lay được vị trí của chị trong nhà , con này tuổi lol .

"Cút về nhà liền chi tao , đừng để tao phải đi mua quyển khoa học tự nhiên lớp 8 cho mi học lại " Đôi chân dài Yunjin đá phát họ Ahn bay về nhà luôn , thấy siêu chưa , ngốc xít vừa thôi chừa cho người ta ngốc với , để cô sửa điện may mắn phát bực hà .

[...]

Lủi thủi trở về nhà , sao nhà cô hôm nay lại có đôi giày lạ là nhễ ? Size đôi giày này nhỏ hơn size cô đi nhiều , có khi đưa bàn tay ra so chắc tay cô có thể nắm trọn bàn chân ấy không chừng , mà nhắc lại cay thật , khó chịu vô cùng với cái đám trời đánh đó , khinh thường nhau ít thôi thật ra toi không khờ như các người nghĩ , toi chỉ ngâu ngơ xíu thôi .

"Huhuhuh pủn pủn của tớ ơi có người ăn hiếp tớ kìa hic oa ! " phi như bay tới sofa nơi Jang Wonyoung đang thảnh thơi ngồi ăn trái cây đợi cô về , sao chưa gì hết nước mắt nước mũi tèm lem mèo nheo với em vậy ? Ai ăn hiếp bé bự nhà em !?

"Đâu !! Đứa nào , đứa nào ăn hiếp bé yêu của em đâu nói đi em xé xác đứa đó ra quăn vô thùng xốp luôn !" Xù lông liền , thỏ con xinh ngoan yêu hoá thỏ điên lay lay vai người yêu mình vẻ mặt giận dữ nổi gân xanh như muốn ăn tươi nuốt sống mấy đứa ăn hiếp bé yêu mỏng manh của em .

"Hic..n-người ta nói bé yếu sinh lý"

"Gì !? Ai nói ?"

"Chúng bạn nó cười bé hức..hức"

"Cười gì yếu hay không thử đi mới biết được chứ !"

"Ủa , em nói gì dợ ?"

Biết mình lố lời nói ra không lẽ giả bộ mất trí nhớ vong nhập hả ? Méo được , trông mặc Yujin ngây thơ phát hờn , ai mà nỡ rút lời dễ thương siêu cấp vũ trụ ai đi lừa con nít nhưng em cũng muốn thử xem sao , xem nó thế nào trước giờ ba mẹ luôn nói em sinh ra từ náck thôi để xem hôm nay cách ba mẹ sinh em ra thế nào , có đau không .

Cứng người , ánh mắt cô trở nên mê man đắm chìm trong suy nghĩ của riêng mình , gò má phím mây hồng tay có phần lóng ngóng không biết mình nên đặt ở đâu cho đúng , phải đích thân quân sư Jang Wonyoung cầm lấy tay cô đặt lên mặt mình , khuôn mặt non nớt của em , từ bờ môi đỏ căng bóng vì thỏi son em chọn , làn da mịn màng trắng sáng vẻ đẹp của em làm Yujin mất kiểm soát cúi đầu trao cho em một nụ hôn chớp nhoáng .

Không muốn rời khỏi nhau lâu , tay em nắm thóp kéo cổ cô sát gần mình hơn trêu đùa đôi môi mới vào đời biết vì sao em lại tuần thục không ? Xem phim đấy , đừng hỏi em xem phim gì vì chắc chắn em sẽ chọn lọc không dễ dãi đâu mà lo , mà người lo hôm nay chính là Ahn Yujin bị em hôn đến nhoè cả son môi , nhem nhuốc quanh khuôn miệng , chỉ còn cách nghe theo chiếc lưỡi kia hướng dẫn , không biết thì dựa cột mà nghe chứ sao giờ ?

Kích cho lửa tình trong cô trổi dậy , nhà không có ai chỉ có hai người ngại gì mà vào phòng làm chi cho mất công ? Ahn Yujin đã đăng nhập acc chính , tay nhanh thoăn thoắt luồn vào áo trong vuốt ve khắp nơi tấm lưng tới bờ vai mảnh khảnh , cơ thể em rất nhỏ chết tiệt cô nghiện cái hôn em tặng mất rồi , ngọt ngào tiếng nhớp nháp hay âm thanh từ hành động từ hai cái lưỡi không xương vờn nhau trong khoang tối , đùa nhau chắc .

Bế xốc em lên , nói vậy chứ lên phòng khoá của lại cho chắc cú lỡ có ai vào thì toang cả hai đâu biết lúc họ vào thấy hoặc nghe cái gì .

"Ơh..ah...đừng cắn lưỡi em như thế ưm~Yujin àh.." dứt ra khỏi nụ hôn , sợi chỉ óng ánh xuất hiên sau sự quyết liệt ấy em thở dốc hít lấy hít để không khí dự trữ ai biết mình sẽ bị tấn công bất ngờ lúc nào .

"N-nhưng mà bé t-thích" trưng đôi mắt cún con lấp lánh ánh sao ra , vũ khí không có gì chống đỡ được từ Ahn Yujin mỗi khi cô nhìn em bằng cặp mắt đó thì em chẳng thể nào khán cự được giờ cô lại dùng nó trước mặt em để vòi vĩnh , thủ đoạn vô biên thật .

Chân em bấu chặt vào hông cô , tay câu lấy cổ điểm tự vững vàng nhưng đang không đứng đắn tay bắt đầu sờ soạng lung tung . Đặt Wonyoung lên giường , nằm dè trên người em không biết nên làm gì tiếp theo , mặt cô giờ không khác gì say rượu , đầu tóc rũ rượi bực bội vén chúng sang một bên , xương hàm thanh thót thu hút người phía dưới chống tay hôn lên nó , dùng chất giọng gợi tình thì thầm vào tai cô .

"Yujin àh~ từ từ thôi , thời gian còn dài tha hồ khám phá giờ mau hôn em đi.."

Ahn Yujin nghe lời em răm rắp rê đôi môi lạnh khắp vùng da cổ vô tình để lại dấu ấn chủ quyền của mình trên cơ thể em , xuống tới xương quai xanh , gặm nhấm nó không quên liếm láp kích thích tiếng rên trong cổ họng em ngày càng lớn hơn cho mình nghe , giọng em luôn hay như thế , bất kỳ ở trường hợp nào nó vẫn là thứ khiến cô say đắm .

"Hm..m-mau ahh đ-đau , nâng chân em lên ưm~ha"

Nâng đôi chân cực phẩm lên , trên người cả hai giờ không còn mảnh vải , cảnh xuân hiện ra trước mắt như hớp hồn cô không thể rời khỏi nụ hoa hé mở , hôn vào đùi non lân la đến bắp chân nhỏ gọn gác nó lên vai tránh làm em mỏi , lần đầu tiên cô thấy nơi này , ẩm ướt hồng hào mời gọi cô nhanh chóng vùi mặt vào hôn nó đi . Tay này ôm chân tay kia không rảnh rỗi xoa nắn quả đồi mềm mại mịn màng , Wonyoung ưởn người nước tình trào ra óng ánh buộc Yujin phải cúi xuống áp miệng mình gần hơn đón hết chúng vào bụng , cắn hạt đậu nhô ra , nó cứng hết rồi dần chuyển thành màu ửng hồng lúc bị cô bú chùn chụt , âm thanh thở hỗn hển em ử ử túm lấy đầu cô ấn sâu hơn , em định giết người yêu em sao cô thỏ trắng dâm đãng ? Người yêu em không thở được vì nơi này của em chảy nước không ngừng đây .

"Ah..ha~ hức Ahn Yujin l-ưỡi , dùng lưỡi cho vào trong đi" giọng nói đứt quãng , điều đáng quan ngại đây là phải cho vào lỗ nào ? Việc để em chỉ dạy thế này cảm giác mới lạ như lần đầu niếm mùi đời vậy , thích quá đi .

Con người ranh ma như cô sao mà dễ dàng lộ thân phận sói hoang sau lớp cừu nhà như vậy được , vờ đưa lưỡi sai vị trí làm em giật thót giật mạnh mái tóc dài của Yujin khổ sở bảo rằng 's-sai rồi' , kể ra nuôi tóc dài cũng có mấy lúc bị nắm đầu như vầy , sao mà thú vị quá đi nắm thế nắm cả ngày luôn chả sao cả .

Mút rồi liếm , không trò gì cô không đùa cợt em tên Ahn Yujin đáng ghét ngây thơ vô số tội , sao bảo mình không biết gì ? Có khi em đã lầm , em đúng là không có tiền đồ , chơi với một thùng cờ đỏ mà lại không biết gì mới là chuyện lạ , tại con người lúc đó đáng yêu không cưỡng nổi , cô mà bật khóc lúc nãy là em có lỗi với cả thế giới luôn , mỗi khi Yujin đổ lệ cứ như cả trái đất này nợ cậu ta lời xin lỗi vậy mà cả trái đất đó là em , là Jang Wonyoung .

Ngưng việc dùng miệng , cô ngổng đầu dậy vương vãi trên mép môi là thứ nước dâm dục không để lãng phí giọt mật khái khẩu nào sẵn sàng liếm hết những gì có , nở nụ cười rạng rỡ đôi mắt cô liền cong theo , cầm tay em áp nó lên miệng lật người Wonyoung lại để em ngồi hẳn trên bụng mình , ngắm nhìn thật rõ từng đường cong mỹ miều vuốt một đường từ mông xinh đến bầu ngực tròn trịa , ngón tay dựng thẳng đứng nhướng mày muốn em ngồi lên nó , yahh tại sao mình lại ngốc tới nỗi tin lời cậu ta vậy chứ .

Có hơi chần chừ nhưng vẫn ngồi vào đấy , ngón tay cô to lắm , em tưởng nó đã đâm sâu chạm đến tử cung của em rồi , ứa nước mắt hiểu rằng tay em không to như em nghĩ và tay Yujin không nhỏ quá mười tám cen-ti-mét .

"Ha ahahh ! Hức..hic A-Ahn Yujin ah~ sâu quá"

"Em biết không nó chỉ sâu khi em nhún quá mạnh thôi , nào mau cử động đi không lẽ em muốn ngồi yên đó à ? Nơi đó của em sẽ khó chịu lắm đấy"

"Ức..c-ahh căm miệng đi ! Xong hôm nay ha..ha c-cậu mới là người quỳ chứ k-không phải tôi đâu"

"Nè đừng giận quá mà ăn nói cộc cằn như vậy , tôi sẽ giận đấy , chả phải em đang nhún rất hăng hay sao ? "

Căn phòng dần trở nên im lặng , không còn tiếng nói chỉ còn tiếng thở dốc dồn dập , âm thanh lên xuống bình bịch hết thế này đến thế khác được Yujin chủ động làm tất cả , tới nước này còn giấu chi nữa , mặc sức mà thao giữa thời tiết lạnh giá làm ấm nhau trên giường có tốt hơn không , bộ dạng nhún nhảy trông quyến rũ vô cùng , vì đôi mắt sung sướng trợn ngược đó mà khiến Jang Wonyoung bị cô đè mấy tiếng đồng hồ cao trào biết bao nhiêu lần , chả biết học cái trò đợi em sắp ra thì rút tay khỏi nhụy hoa của em , hành động ác độc em mà biết học từ ai em đập cho chết .

Nơi nào đó .

"Hắt xì !!! Trời ơi giữa trưa đứng bóng ai nhắc mình vậy cà" Minji đang ngồi đọc sách tự nhiên hắt hơi một cái muốn bay luôn Hanuioi bé nhỏ bên cạnh , con gái con lứ mất nết sao yêu được cũng hay .

_________

Vote đi 🫵🫵, ủng hộ toi đi 😏


Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com