1️⃣.[ĐN Conan] | EDIT | Trong cái thế giới này, tôi là trùm bất động sản
Chương 72
Phòng tranh, một khu vực không mở cửa cho công chúng, đang trong quá trình sửa chữa.Cánh cửa chớp thông gió trên trần nhà kêu "kẽo kẹt", bị một bàn tay thon dài đeo găng trắng tinh nhấc xuống, làm tung lên một chút bụi bặm. Ngay sau đó, một bóng người toàn thân trắng muốt từ trên cao uyển chuyển nhẹ nhàng nhảy xuống, chiếc áo choàng phía sau bay phấp phới như những lớp sóng, phản chiếu một bóng ma dưới ánh trăng mờ ảo xuyên qua ô cửa kính trên cao.Khu vực triển lãm này không bật đèn, chỉ có ánh trăng nhàn nhạt chiếu vào, đủ để người ta không đến nỗi không thấy năm ngón tay. Ở bốn góc phòng còn chất đống không ít đồ đạc lộn xộn.Siêu đạo chích Kid quả không hổ danh "Ma thuật sư dưới ánh trăng", chỉ đứng quay lưng về phía cửa sổ, ánh trăng mờ ảo chiếu rọi chiếc kính đơn trên mặt nạ của hắn, làm nó lay động nhẹ nhàng. Chỉ riêng việc đứng đó thôi đã toát ra vẻ tự do phóng khoáng khác thường.Trong phòng quá tối, hắn đang định tiến lại gần cửa sổ để xác nhận xem viên đá quý lần này có phải thứ mình đang tìm kiếm không, thì phía sau vang lên một tiếng "xoạch" rất nhỏ, tiếng gót giày vừa chạm đất."Siêu đạo chích Kid, giao pho tượng cho tôi." Nữ quái trộm vừa nãy còn cùng hắn hợp tác trộm đá quý, giờ nói câu này giọng vẫn mang theo ý cười, chỉ là nội dung thì chẳng khách khí chút nào.Kid xoay người, đầu ngón tay đeo găng vuốt ve viên đá quý hơi tối trong bóng đêm, khẽ cười tự tin, giọng điệu khá bình thản: "Tiểu thư Quái trộm Cinderella, cô muốn viên bảo thạch này để làm gì?""Lời này, xin trả lại cho anh." Cinderella vén một sợi tóc dài ra sau tai, bước lên phía trước hai bước, tiếng gót giày giẫm trên sàn thanh thúy lưu loát, tạo ra tiếng vọng trong khu triển lãm rộng lớn.Hai vị quái trộm giữ khoảng cách khoảng ba mét, giằng co nhau, cũng không thực sự ra tay cướp đoạt, bởi vậy không khí vẫn khá tốt đẹp."Tôi đang tìm kiếm một viên đá quý rất quan trọng đối với tôi," Kid không che giấu nhiều, dù sao chuyện nhỏ này chỉ cần người có tâm đi điều tra đều có thể biết, giống như hắn có thể tra ra nữ quái trộm từng vài lần giúp đỡ cảnh sát vậy, "Vậy còn cô, viên 'hoàng kim nước mắt' này có ý nghĩa gì với cô?"Cinderella nhún vai: "Không có ý nghĩa gì cả, thích trộm thì trộm thôi."Cô ngước đầu nhìn mấy con bồ câu trắng đậu trên ô cửa sổ trên cao. Chúng có bộ lông trắng như tuyết không một vệt tạp, đôi mắt nhỏ đen láy, vẻ mặt tò mò ngó nghiêng vào trong nhà thật đáng yêu."Giống như loài chim bị những thứ lấp lánh thu hút, quái trộm trộm đồ có lẽ cũng là bản tính, không cần lý do."Lời này nghe như đã nói, lại như chưa nói, quả là cao thủ đánh Thái Cực.Giọng Siêu đạo chích Kid dịu xuống, nghe giọng điệu người ta có thể nghĩ hắn đang tán tỉnh trêu chọc: "Vậy thì, có lẽ phải thỉnh tiểu thư bỏ đi thứ mình yêu thích rồi.""Bỏ đi thứ yêu thích thì cũng không đến nỗi, dù sao..." Cinderella lại tiến thêm một bước, không chút do dự nhìn thẳng vào đôi mắt xanh thẳm kia, "Thứ tôi muốn cũng không phải viên hoàng đá quý này."Ma thuật cao siêu đến đâu cũng có cách giải, còn mặt lá bài Poker, chẳng lẽ thật sự không có một chút sơ hở nào sao?Giống như khi đánh bài đối mặt với một cao thủ ra bài tẩy, những động tác nhỏ nhặt kia là có thật, ẩn giấu sau các màu sắc, hoa văn, chữ cái và con số trên mặt bài, chỉ là người ta có thành thạo hay không mà thôi.Nếu đối thủ là Siêu đạo chích Kid đời trước, Kuroba Toichi, thì Cinderella tuyệt đối không tự tin có thể nhìn thấu cảm xúc thật của hắn. Nhưng Kid hiện tại là con trai thừa kế sự nghiệp, mới nhậm chức không lâu, vẫn còn một chút ngây ngô chưa dứt.Cô thấy rõ ràng sự thay đổi cảm xúc dưới chiếc kính đơn của đối phương, từ hơi kinh ngạc đến nằm trong dự liệu, cũng chỉ mất chưa đến nửa giây suy nghĩ.Biểu hiện này đã nói lên tất cả, Cinderella dùng giọng điệu khẳng định nói ra sự thật: "Anh biết bí mật của pho tượng này.""Đương nhiên, bản gốc không phải đã viết toàn bộ trong phần giới thiệu pho tượng sao." Siêu đạo chích Kid nhận ra vẻ mặt hơi khác thường của mình đã bị đối phương phát hiện, vừa ngạc nhiên vừa thấy thú vị, cũng không hề có ý lùi bước sợ hãi, mà càng thêm bình thản mà nhìn cô.Giống như hắn từ chối mặc đồ đen giả dạng những kẻ trộm cắp vụng trộm, mà lại chọn bộ lễ phục trắng tinh dễ bị lộ diện trong đêm tối, phi logic như vậy. Dù hắn thể hiện ra vẻ tao nhã khiêm tốn đến đâu, phong cách hoa lệ ngạo mạn vẫn hiển hiện trong cốt cách.Việc bị lột mặt nạ rồi hoảng loạn bỏ chạy không phù hợp với thẩm mỹ của hắn, đón nhận sự săm soi của khách rồi sắc bén quan sát tiếp tục biểu diễn mới là tu dưỡng nghề nghiệp cơ bản nhất của một ảo thuật gia."Bản gốc nói nguồn cảm hứng sáng tác của ông ấy đến từ truyện cổ tích 'Hoàng tử Hạnh phúc' của Wilde, nhưng những người từng đọc truyện cổ tích khi còn nhỏ đều biết, câu chuyện này có hai nhân vật chính, một là bản thân hoàng tử hạnh phúc, còn người kia..." Có lẽ nghĩ đến bộ dạng hóa trang ngây thơ đáng yêu vừa rồi của Edogawa Conan, Siêu đạo chích Kid khẽ cười, cảm thấy hóa trang như vậy mới phù hợp với tuổi thật của thám tử lừng danh hiện tại."Chim én." Cinderella tiếp lời hắn, "Bất luận là đá quý hay lá vàng, tất cả đều do chim én giúp hoàng tử trao đi."Cuối cùng còn vì vậy mà lỡ mất cơ hội bay về phương nam ấm áp, chết dưới chân pho tượng hoàng tử hạnh phúc."Một hoàng tử hạnh phúc có thể rơi lệ vàng, toàn thân rốt cuộc chỉ còn lại đá sao?" Kid vuốt ve pho tượng, đầu ngón tay như đang sờ soạng thứ gì đó, "Thật ra lúc vừa bắt được tay cô, tôi đã cảm thấy trọng lượng không ổn lắm... Có rồi!"Có lẽ chạm vào cơ quan nào đó trên pho tượng, ngực trái của "hoàng tử hạnh phúc" hơi hé ra một khe hở, lộ ra bên trong một chút màu vàng sáng ngay cả trong căn phòng tối tăm cũng có thể thấy rõ.Còn chưa đợi quái trộm hoàn toàn mở ra lấy đồ bên trong, thì nghe thấy chiếc khóa sắt treo bên ngoài cánh cửa lớn đóng kín của khu triển lãm kêu "răng rắc" mở ra, ngay sau đó là vô số tiếng bước chân hỗn loạn ùa vào.Hai quái trộm vừa quay đầu nhìn, thì ngay trước mặt là một quả bóng đá xoay tròn bay tới, kéo theo một vệt lửa và tia chớp!Cinderella gần như theo bản năng né người tránh quả bóng đá kia, nó mang theo gió rít như dao nhỏ sắc bén, sượt qua đuôi tóc cô một chút, suýt chút nữa cắt đứt một đoạn. Nhiệt độ do ma sát sinh ra khiến những sợi tóc mềm mại của cô lập tức xoăn lại.Siêu đạo chích Kid không có "bàn tay vàng" hỗ trợ, chỉ kịp hơi nghiêng đầu, suýt chút nữa bị quả bóng đá chết người kia đập trúng giữa trán. Lúc này hắn chẳng còn hơi sức đâu mà giữ vẻ mặt Poker, mắt trợn trừng, kinh hãi quay đầu nhìn quả cầu đang cắm vào bức tường đối diện, vẫn còn bốc khói, bên cạnh vữa xi măng rơi xuống lộp độp.Ô oa —— dù thấy bao nhiêu lần vẫn cảm thấy thật đáng sợ!Hắn nghĩ Cinderella ít nhiều cũng sẽ bị dọa sợ, kết quả quay đầu lại, thấy người ta đang nghiêm túc kiểm tra đuôi tóc, đầu ngón tay nhẹ nhàng vuốt thẳng những lọn tóc xoăn, cứ như đang đau lòng cho mái tóc của mình.Kid:......Cô nương, bây giờ không phải lúc để ý tóc đâu!Hắn không biết rằng, tóc trong thế giới của Conan là một đạo cụ nhận dạng thân phận vô cùng quan trọng.Rốt cuộc Siêu đạo chích Kid cũng chỉ vì một sợi tóc mà bị Hakuba Saguru phân tích ra hàng loạt thông tin, đến cả gốc gác cũng suýt bị người sau vạch trần; còn Haibara Ai rụng tóc bị Gin nhận ra hai lần, suýt chút nữa mất mạng.Cho nên Cinderella ở điểm này tuyệt đối không dám qua loa, sợ một ngày nào đó anh cảnh sát tóc xoăn sẽ tự tay mang còng số tám đến đeo cho cô.Edogawa Conan và Hakuba Saguru sau khi xem xong bản vẽ mặt bằng hệ thống thông gió, việc đầu tiên là cho người phong tỏa tất cả các lối ra, sau đó suy đoán ra đường trốn của hai tên trộm, khả năng cao nhất là đi đến khu vực không người canh gác, lại có cửa sổ của khu triển lãm."Kid, Cinderella, mau đầu hàng đi!" Cảnh sát Nakamori cho rằng hai người đang giằng co vì chia của không đều, đây chính là cơ hội tốt để ông ta "ngư ông đắc lợi"!Conan vì quả bóng đá chạy lên trước nhất, nhìn thấy nhiều hơn những người khác một chút. Cậu thấy pho tượng trong tay Kid lóe lên ánh vàng, lập tức hiểu ra bọn họ muốn làm gì."Đó là trái tim vàng!""Trả lời đúng, thám tử nhí ~" Bất quá Siêu đạo chích Kid không có ý định giao nó cho đối thủ, hắn tháo mũ phớt ra vung lên, bên trong liền bay ra rất nhiều bồ câu trắng.Lông chim bay tán loạn và những con bồ câu không chịu khống chế cản trở tầm nhìn của đám cảnh sát. Kid phóng ra lá bài poker phá vỡ ô cửa kính trên cao, dùng lại chiêu cũ kéo mình nhanh chóng lên trên, lớn tiếng nói lời tạm biệt, trên vai còn đậu một con bồ câu.Đúng lúc này, hắn thoáng nhìn xuống nữ quái trộm, sau chiếc mặt nạ vàng lộ ra một nụ cười chân thành.Chưa đợi hắn hiểu ý nghĩa nụ cười kia, trên vai hắn bỗng truyền đến một tiếng động rất nhỏ.Cúi đầu xuống, dưới lớp lông chim xù xì của con bồ câu trắng đậu trên vai phải, đột nhiên chui ra một con chim sẻ Cơm Nắm tròn vo, trên đầu có một nhúm lông xám nhỏ, hình dáng nhỏ đến mức giống quả tennis, dễ dàng giấu trong bộ lông bồ câu.Chim sẻ nghiêng đầu nhìn hắn, đáng yêu kêu một tiếng "Pi!"Kid:???Tiểu gia hỏa này không phải hắn nuôi mà? Chẳng lẽ bồ câu của hắn ra ngoài kết bạn? Sao lại còn trà trộn vào đây được?!Cùng lúc đó, tiếng đếm ngược của Cinderella vang lên: "Ba, hai, một!"Theo giọng nói vừa dứt, cơ quan ở ngực pho tượng trong tay Siêu đạo chích Kid vốn chỉ hé ra một khe nhỏ, tiếp theo trong nháy mắt hoàn toàn mở rộng, lộ ra bên trong một pho tượng chim én bằng vàng ròng được khảm vào ngực trái của "hoàng tử hạnh phúc".Đây chính là câu đố mà bản gốc giấu trong pho tượng —— con chim én đã trả giá bằng cả sinh mạng để giúp đỡ hoàng tử, chính là trái tim vàng của người.Bởi vì Kid rũ cánh tay nghiêng người cầm pho tượng, sau khi cơ quan mở ra, con chim én vàng kia cũng theo độ nghiêng mà trượt xuống, rơi ra khỏi ngực hoàng tử.Khoảnh khắc đó, trái tim tất cả mọi người ở đây đều như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực!Ở độ cao như vậy, vàng nguyên chất chắc chắn sẽ rất nặng, muốn đỡ lấy có lẽ sẽ bị đập chết mất!Nhưng họ không cần lo lắng có người bị đập chết, bởi vì khoảng cách này vốn dĩ không ai có thể chạm tới.Ngay lúc họ cho rằng tác phẩm nghệ thuật có giá trị cực cao này sắp rơi xuống đất vỡ tan tành, thì hai chiếc bóng bay phanh một tiếng bung ra từ cánh chim én vàng, khiến nó ổn định vững chắc lơ lửng giữa không trung.Kid luống cuống tay chân chuẩn bị dùng chân đỡ lấy:......Con chim sẻ Cơm Nắm đang rúc trong lông bồ câu trên vai hắn sưởi ấm, lúc này lại như nhận được nhiệm vụ, vui vẻ bay ra ngoài như một quả tennis vừa bị đánh đi, dùng đầu đẩy con chim én vàng về phía trước, vừa vặn rơi vào lòng bàn tay trắng nõn xinh đẹp.Quái trộm Cinderella không biết từ khi nào đã ngồi khinh khí cầu bay lên, nâng con chim én vàng kia lên cười ranh mãnh, nhanh hơn Siêu đạo chích Kid một bước mà bước lên cửa sổ.Dưới ánh mắt ngưỡng mộ của mọi người, đầu ngón tay cô dừng lại trên con chim sẻ Cơm Nắm xù xì, khi xoay người chiếc váy dài cũng xoay theo, ưu nhã như đang khiêu vũ trong vũ hội.Bóng hình yểu điệu thần bí che khuất ánh trăng xa xôi ngoài cửa sổ, chỉ còn lại biển sao lấp lánh bao phủ quanh thân, cùng những hạt kim cương vụn điểm xuyết trên chiếc váy lam nhạt tranh nhau tỏa sáng."Cảm tạ các vị hôm nay đã đến," cô không nhịn được cúi đầu khẽ hôn chiến lợi phẩm đêm nay, "Màn diễn đến đây là kết thúc."-------------------------------------------------------------------------------Kobayashi: Cái này chiến thuật gọi là thật giả lẫn lộnCơm nắm: Pi!Kid chất vấn đám bồ câu của hắn: "Rốt cuộc là đứa nào ra ngoài giao du bạn bè lung tung vậy hả, giao du kiểu gì mà không có ý tứ gì hết vậy!"
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com