0309 E Chong Em Muon Co Con
Quế Ngọc Hải quả thực hôm qua như con dã thú , hết lần này đến lần khác đòi hỏi cậu , Văn Toàn mệt đến nỗi phải hét lên :
- Anh ah thôi đi , làm cứ như chưa bao giờ phát dục , ..... dành hết cho em vậy .
Chỉ thấy anh im lặng một hồi , sau đó mỉm cười nhẹ , cắn vào vành tai cậu , bá đạo nói .
- Quả thực là như vậy !!!
- 😐!!!?
Văn Toàn cạn ngôn . Mặc kệ anh có làm mình như thế nào đi chăng nữa , bởi vì cậu cũng đã mệt đến nỗi ngất đi rồi .
Buổi sáng thức dậy cũng yên bình như bao ngày khác , chỉ có điều cậu bây giờ chỉ cần một cử động nhẹ thôi cũng đau điếng hết cả người . Thầm chửi trong lòng con người nào đó không biết chừng mực , chính là kẻ phạm tội làm cậu đến gần chết hôm qua .
- Em dậy rồi à ???
Ngọc Hải vừa nãy định về phòng thì hắt hơi một cái. Không cần phải suy nghĩ cũng biết ngay cậu vợ bé nhỏ đang nói xấu anh . Mỉm cười tươi như một vị thần bước vào trong phòng , không may lại bị một chiếc gối đáp trúng mặt .
- Anh cút đi !!!
Văn Toàn tức giận đến sôi máu , tuy rằng cơ thể đang đau nhưng nhìn thấy gương mặt kia lại không chịu nổi. Phải , phải dùng vũ lực , phải dùng !!!.
- Em hư quá nha !!Ngọc Hải cầm lấy chiếc gối bị ném dưới sàn nhặt lên , sau đó từng bước tiến tới chỗ cậu . Nói :
- Mình cùng đi ăn đi !
- Không đi , không dậy nổi, không ăn .
Văn Toàn ngoan cố . Thế nhưng lại bị Ngọc Hải bế lên nhẹ nhàng vào phòng tắm . Cậu không thể phản kháng , bởi vì cơ thể đang đau . Chỉ có cái miệng là còn hoạt động.
- Đồ xấu xa , người ta đã xin anh như vậy mà không tha , anh có còn tính người hay không ??? A đau quá , tại anh , tất cả tại anh .....
Ngọc Hải nhíu mày nhìn cậu một cái , đặt Văn Toàn xuống bồn tắm . Anh xả nước , tắm cho cậu .
- Là ai hôm qua quyến rũ anh trước ??
Văn Toàn á khẩu , nhưng về sau lại cố nói .
- Nhưng .... mà anh làm nhiều quá , sao sức em chịu nổi .
Ngọc Hải đến đây thì không thể nói lời nào , quả thực hôm qua anh mất quyền tự chủ , làm cậu cho đến khi ngất . Nhưng mà ai bảo cơ thể này quyến rũ đến như vậy , làm sao mà có thể tách ra . Anh đành phải chịu thua .
- Được rồi anh xin lỗi , giờ ta đi ăn . Em không đói sao ???
- Có chứ , nhưng mà đau ~
- Anh bế em .
- Thôi khỏi đi , ngại chết . Bôi thuốc là được .Nói rồi nhanh tay lau đi cơ thể mình , Ngọc Hải lặng lẽ bế cậu ra giường . Bôi thuốc cho cậu mà anh đổ bao nhiêu mồ hôi hạt , phải nói rằng là cái huyệt nhỏ này mê người quá .
- Êu ơi anh biến thái quá !!!
Văn Toàn nhìn gương mặt anh trêu đùa , sau đó cười khúc khích . Bôi xong Ngọc Hải không nói gì , thơm nhẹ cái lên trán cậu . Nói .
- Em mau thay quần áo đi , anh chờ .
Văn Toàn gật đầu , nhanh chân đi thay đồ . Cả hai đi xuống sảnh khách sạn , vào một nhà hàng nào đó có món Nhật nổi tiếng . Văn Toàn thấy vậy thì không khỏi ngạc nhiên , ăn ở nơi này món nào cũng đắt . Ngọc Hải trả được chứ ???
( đừng lo , chồng cưng nhiều tiền lắm )
- Anh , em thấy chỗ này hơi đắt , mình có thể ....
- Đừng lo , chỗ này bình thường mà .
Văn Toàn á khẩu không nói gì nữa , có thật anh không phân biệt được đâu là rẻ , đâu là đắt không đấy .
Ngọc Hải tao nhã cắt miếng thịt cho vào miệng , gương mặt chú tâm ăn , đôi lúc lại nhìn cậu mỉm cười , động tác ăn toát lên vẻ đẹp tiêu sái như vậy . Không khỏi bị mấy bà bánh bèo nhìn lén , Văn Toàn lườm mặt anh , bĩu môi hỏi.
- Anh làm sao có nhiều tiền vậy chứ ???
Ngọc Hải dừng lại việc cắt thịt , nâng li rượu lên uống một ngụm . Xong hai tay đan vào nhau nhìn cậu nói .
- Em không biết anh làm việc gì sao ?
Văn Toàn nghe tới ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn anh , mắt mở tròn như thỏ nhỏ lắc đầu . Tay vẫn cắt miếng thịt cho nên miệng .
- Em nghĩ anh là một người công việc ổn định , soái ca . Biết thế nào anh làm nghề gì chứ ???
Cậu lấy khăn lau miệng mình , vừa nói vừa nâng cốc nước trắng lên uống . Ngọc Hải ánh mắt nguy hiểm nhìn cậu , khoanh tay nói .
- Anh làm chủ tịch HT .
Phụt !!!!
Văn Toàn chính thức phun hết nước uống ra bên ngoài , còn khuyến mại thêm ho sặc sụa . Ánh mắt ửng đỏ nhìn anh , vẫn thấy Ngọc Hải khoanh tay đó nhìn cậu .Văn Toàn không tin mình nghe cái gì , gương mặt có chút buồn cười .
- Dạ ???
- Anh nói anh làm chủ tịch HT . Mà em là vợ mà lại không biết chồng mình làm nghề gì sao ???
Cái này là đang trách mắng cậu à ???Ngọc Hải nhướn mày lên nói . Văn Toàn á khẩu , đứng đơ mình .
- Thôi thôi , em ăn xong rồi chứ . Mau về khách sạn thôi nào .
Ngọc Hải chán nản nói , còn thở dài đứng dậy dẫn cậu đi . Văn Toàn vẫn bất động . Đến khi về khách sạn mới vùng vằng đứng lên phản kháng .
- Anh nói dối em !!!
Ngọc Hải nghe xong cảm thấy buôn cười , liền lấy ngón tay chỉ chỉ vào trán cậu .
- Có em bị điếc đấy .
- Ai tin anh được chứ ??? Chủ tịch HT là người vô cùng sắt đá , lạnh lùng với mọi người . Với lại vô cùng tài giỏi mới lập nên công ty đứng hàng đầu Châu Á như vậy .... Mà .....
- Em gặp chủ tịch rồi sao ???
Văn Toàn á khẩu há hốc miệng , đầu lắc lắc . Cậu quả thực chỉ nghe đến tiếng danh của người đó , chứ chưa bao giờ gặp mặt . Không phải chỉ riêng mỗi cậu , mà còn là cả thế giới . Chả ai biết được mặt của chủ tịch đó cả , mỗi tờ báo thì đều bị làm nhòe , không cho bất kì tên nào chụp hình mình . Hỏi bố thằng nào biết được ? Mà cậu nghĩ chủ tịch chắc là người nhiều tuổi , mới đủ kinh nghiệm đưa công ty lên hàng đầu chứ . Còn Ngọc Hải thì , cứ như mới 20 , đẹp trai vô cùng .
- Vậy thì đừng nên khen hắn ta !!! Mà cho qua đi , em không biết cũng không sao , cứ coi anh là người bình thường là được .
Ngọc Hải mỉm cười xoa xoa đầu cậu , xong liền đi vào nhà tắm .
Văn Toàn đứng ngây ngốc ở đó , cho đến khi có tiếng tin nhắn tới từ điện thoại của Ngọc Hải. Cậu mới thức tỉnh , lén xem là ai !
[Thư kí Bạch ]Hú hú chủ tịch ơi , nói cho tôi biết đêm tân hôn hai người như thế nào đi ~ Kể đi mà !!!
Văn Toàn : =.=
Cái gì đây ????
Chủ tịch sao ????
Thư kí Bạch là ai ???
Đêm tân hôn nào cơ ???
Đúng lúc này Ngọc Hải bước ra ngoài , trên người quấn mỗi khăn tắm . Hình như vừa mới tắm xong , anh thấy cậu trên tay cần điện thoại của mình . Liền đi tới nhòm xem , chỉ thấy anh a một tiếng .
- Thư kí Bạch sao ???
Văn Toàn quay mặt sang nhìn anh , gương mặt nhăn nhó . Ý bảo con nào đây ? Bồ anh à ??? Ngọc Hải hiểu ý liền cười cười , ôm cậu vào lòng giải thích.
- Thư kí của anh , tên Bạch Tuấn , anh ta lớn hơn anh 2 tuổi , có hơi chút tò mò về cuộc sống của người khác . Nhất là anh .
__End Chap5__
______________________________________
Chỗ mn bao nhiêu độ vậy??
- Anh ah thôi đi , làm cứ như chưa bao giờ phát dục , ..... dành hết cho em vậy .
Chỉ thấy anh im lặng một hồi , sau đó mỉm cười nhẹ , cắn vào vành tai cậu , bá đạo nói .
- Quả thực là như vậy !!!
- 😐!!!?
Văn Toàn cạn ngôn . Mặc kệ anh có làm mình như thế nào đi chăng nữa , bởi vì cậu cũng đã mệt đến nỗi ngất đi rồi .
Buổi sáng thức dậy cũng yên bình như bao ngày khác , chỉ có điều cậu bây giờ chỉ cần một cử động nhẹ thôi cũng đau điếng hết cả người . Thầm chửi trong lòng con người nào đó không biết chừng mực , chính là kẻ phạm tội làm cậu đến gần chết hôm qua .
- Em dậy rồi à ???
Ngọc Hải vừa nãy định về phòng thì hắt hơi một cái. Không cần phải suy nghĩ cũng biết ngay cậu vợ bé nhỏ đang nói xấu anh . Mỉm cười tươi như một vị thần bước vào trong phòng , không may lại bị một chiếc gối đáp trúng mặt .
- Anh cút đi !!!
Văn Toàn tức giận đến sôi máu , tuy rằng cơ thể đang đau nhưng nhìn thấy gương mặt kia lại không chịu nổi. Phải , phải dùng vũ lực , phải dùng !!!.
- Em hư quá nha !!Ngọc Hải cầm lấy chiếc gối bị ném dưới sàn nhặt lên , sau đó từng bước tiến tới chỗ cậu . Nói :
- Mình cùng đi ăn đi !
- Không đi , không dậy nổi, không ăn .
Văn Toàn ngoan cố . Thế nhưng lại bị Ngọc Hải bế lên nhẹ nhàng vào phòng tắm . Cậu không thể phản kháng , bởi vì cơ thể đang đau . Chỉ có cái miệng là còn hoạt động.
- Đồ xấu xa , người ta đã xin anh như vậy mà không tha , anh có còn tính người hay không ??? A đau quá , tại anh , tất cả tại anh .....
Ngọc Hải nhíu mày nhìn cậu một cái , đặt Văn Toàn xuống bồn tắm . Anh xả nước , tắm cho cậu .
- Là ai hôm qua quyến rũ anh trước ??
Văn Toàn á khẩu , nhưng về sau lại cố nói .
- Nhưng .... mà anh làm nhiều quá , sao sức em chịu nổi .
Ngọc Hải đến đây thì không thể nói lời nào , quả thực hôm qua anh mất quyền tự chủ , làm cậu cho đến khi ngất . Nhưng mà ai bảo cơ thể này quyến rũ đến như vậy , làm sao mà có thể tách ra . Anh đành phải chịu thua .
- Được rồi anh xin lỗi , giờ ta đi ăn . Em không đói sao ???
- Có chứ , nhưng mà đau ~
- Anh bế em .
- Thôi khỏi đi , ngại chết . Bôi thuốc là được .Nói rồi nhanh tay lau đi cơ thể mình , Ngọc Hải lặng lẽ bế cậu ra giường . Bôi thuốc cho cậu mà anh đổ bao nhiêu mồ hôi hạt , phải nói rằng là cái huyệt nhỏ này mê người quá .
- Êu ơi anh biến thái quá !!!
Văn Toàn nhìn gương mặt anh trêu đùa , sau đó cười khúc khích . Bôi xong Ngọc Hải không nói gì , thơm nhẹ cái lên trán cậu . Nói .
- Em mau thay quần áo đi , anh chờ .
Văn Toàn gật đầu , nhanh chân đi thay đồ . Cả hai đi xuống sảnh khách sạn , vào một nhà hàng nào đó có món Nhật nổi tiếng . Văn Toàn thấy vậy thì không khỏi ngạc nhiên , ăn ở nơi này món nào cũng đắt . Ngọc Hải trả được chứ ???
( đừng lo , chồng cưng nhiều tiền lắm )
- Anh , em thấy chỗ này hơi đắt , mình có thể ....
- Đừng lo , chỗ này bình thường mà .
Văn Toàn á khẩu không nói gì nữa , có thật anh không phân biệt được đâu là rẻ , đâu là đắt không đấy .
Ngọc Hải tao nhã cắt miếng thịt cho vào miệng , gương mặt chú tâm ăn , đôi lúc lại nhìn cậu mỉm cười , động tác ăn toát lên vẻ đẹp tiêu sái như vậy . Không khỏi bị mấy bà bánh bèo nhìn lén , Văn Toàn lườm mặt anh , bĩu môi hỏi.
- Anh làm sao có nhiều tiền vậy chứ ???
Ngọc Hải dừng lại việc cắt thịt , nâng li rượu lên uống một ngụm . Xong hai tay đan vào nhau nhìn cậu nói .
- Em không biết anh làm việc gì sao ?
Văn Toàn nghe tới ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn anh , mắt mở tròn như thỏ nhỏ lắc đầu . Tay vẫn cắt miếng thịt cho nên miệng .
- Em nghĩ anh là một người công việc ổn định , soái ca . Biết thế nào anh làm nghề gì chứ ???
Cậu lấy khăn lau miệng mình , vừa nói vừa nâng cốc nước trắng lên uống . Ngọc Hải ánh mắt nguy hiểm nhìn cậu , khoanh tay nói .
- Anh làm chủ tịch HT .
Phụt !!!!
Văn Toàn chính thức phun hết nước uống ra bên ngoài , còn khuyến mại thêm ho sặc sụa . Ánh mắt ửng đỏ nhìn anh , vẫn thấy Ngọc Hải khoanh tay đó nhìn cậu .Văn Toàn không tin mình nghe cái gì , gương mặt có chút buồn cười .
- Dạ ???
- Anh nói anh làm chủ tịch HT . Mà em là vợ mà lại không biết chồng mình làm nghề gì sao ???
Cái này là đang trách mắng cậu à ???Ngọc Hải nhướn mày lên nói . Văn Toàn á khẩu , đứng đơ mình .
- Thôi thôi , em ăn xong rồi chứ . Mau về khách sạn thôi nào .
Ngọc Hải chán nản nói , còn thở dài đứng dậy dẫn cậu đi . Văn Toàn vẫn bất động . Đến khi về khách sạn mới vùng vằng đứng lên phản kháng .
- Anh nói dối em !!!
Ngọc Hải nghe xong cảm thấy buôn cười , liền lấy ngón tay chỉ chỉ vào trán cậu .
- Có em bị điếc đấy .
- Ai tin anh được chứ ??? Chủ tịch HT là người vô cùng sắt đá , lạnh lùng với mọi người . Với lại vô cùng tài giỏi mới lập nên công ty đứng hàng đầu Châu Á như vậy .... Mà .....
- Em gặp chủ tịch rồi sao ???
Văn Toàn á khẩu há hốc miệng , đầu lắc lắc . Cậu quả thực chỉ nghe đến tiếng danh của người đó , chứ chưa bao giờ gặp mặt . Không phải chỉ riêng mỗi cậu , mà còn là cả thế giới . Chả ai biết được mặt của chủ tịch đó cả , mỗi tờ báo thì đều bị làm nhòe , không cho bất kì tên nào chụp hình mình . Hỏi bố thằng nào biết được ? Mà cậu nghĩ chủ tịch chắc là người nhiều tuổi , mới đủ kinh nghiệm đưa công ty lên hàng đầu chứ . Còn Ngọc Hải thì , cứ như mới 20 , đẹp trai vô cùng .
- Vậy thì đừng nên khen hắn ta !!! Mà cho qua đi , em không biết cũng không sao , cứ coi anh là người bình thường là được .
Ngọc Hải mỉm cười xoa xoa đầu cậu , xong liền đi vào nhà tắm .
Văn Toàn đứng ngây ngốc ở đó , cho đến khi có tiếng tin nhắn tới từ điện thoại của Ngọc Hải. Cậu mới thức tỉnh , lén xem là ai !
[Thư kí Bạch ]Hú hú chủ tịch ơi , nói cho tôi biết đêm tân hôn hai người như thế nào đi ~ Kể đi mà !!!
Văn Toàn : =.=
Cái gì đây ????
Chủ tịch sao ????
Thư kí Bạch là ai ???
Đêm tân hôn nào cơ ???
Đúng lúc này Ngọc Hải bước ra ngoài , trên người quấn mỗi khăn tắm . Hình như vừa mới tắm xong , anh thấy cậu trên tay cần điện thoại của mình . Liền đi tới nhòm xem , chỉ thấy anh a một tiếng .
- Thư kí Bạch sao ???
Văn Toàn quay mặt sang nhìn anh , gương mặt nhăn nhó . Ý bảo con nào đây ? Bồ anh à ??? Ngọc Hải hiểu ý liền cười cười , ôm cậu vào lòng giải thích.
- Thư kí của anh , tên Bạch Tuấn , anh ta lớn hơn anh 2 tuổi , có hơi chút tò mò về cuộc sống của người khác . Nhất là anh .
__End Chap5__
______________________________________
Chỗ mn bao nhiêu độ vậy??
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com