01 30 Am Smiley Angry
Vẫn câu nói cũ sai chính tả bỏ qua cho tao nha ((-
.
.
.
.
.
Thế gian này đã bao giờ có sự công bằng cho một kiếp người hay chưa? Nếu được hỏi như vậy em sẽ chẳng cần suy nghĩ mà đáp trả đối phương bằng giọng nói nhẹ tênh đầy mệt mỏi của mình..chưa, chưa bao giờ có sự công bằng cho một kiếp người cảBởi vì sao...bởi vì em chưa bao giờ cảm thấy sự công bằng trên cuộc sống này, chưa bao giờ dù chỉ là một chút, cùng là anh em song sinh nhưng em lại thua anh trai mình về mọi mặt, võ thuật, tài nghệ, sức khỏe, năng lực điều thua kém người anh trai này. Kawata Nahoya với cái tên khác là Smiley, anh em song sinh của cậu kawata souya - Angry, anh luôn mang một nụ cười đặt trưng trên khuôn mặt được coi là mỹ nam của mình trong khi em lại có phần mang vẽ cáu gắt và bực bội Em ngồi trên giường hướng đôi mắt lơ đãng nhìn về phía xa xăm bên ngoài khung cửa sổ, hôm nay mưa rất lớn, nhìn những hạt mưa nặng trĩu trút xuống lòng em lại thêm phần đau nhói. Angry rất yêu anh mình, nhưng em cũng rất sợ anh, anh đã từng nói mình ghét phải nhìn em rơi những giọt nước mắt dư thừa đó và thế là em đã không bao giờ khóc trước mặt anh dù chỉ 1 phút hay bất kì trường hợp nào....Em rất yếu, tuy em đánh đấm giỏi nhưng sức đề kháng lại yếu không thể tưởng được, thở dài một hơi em khẽ đưa đôi tay còn chi chít những vết thương nhỏ khỏi khung cửa sổ để đón nhận những hạt mưa nặng hạt, nó đau lắm nhưng lại không đau bằng trái tim em, trái tim của em không biết từ khi nào chỉ có những đường may xấu xí thay vì một trái tim nguyên vẹn(Cạch) tiếng mở cửa thành công kéo đi sự chú ý của em, Smiley trong bộ đồ ngủ màu trắng nhạt bước vào phòng em không quên khóa trái cửa, anh vừa mới xong việc và hiện tại đang rất mệt, anh ít bao giờ ngủ ở phòng mình mà thay vào đó lại muốn ôm đứa em trai nhỏ để ngủ, người của em rất mềm đó là điều mà anh vô cùng thích ở đứa em nàyAnh mệt mỏi lê bước chân đến bên cạnh Angry rồi cuối người xuống ôm chầm lấy em, Angry không cảm thấy khó chịu khi bị ôm vì có cho em cũng không dám...Smiley của em thây đổi rồi, anh không còn là người anh từng yêu thương em mình nữa rồi ..." Angry, hôm nay anh mệt quá, cho anh được không " Đôi mắt ứa lệ lay động mà nhìn vào anh, em vòng tay sang ôm chầm lấy anh để được bế , đừng thắc mắc vì sao em lại không tự đi được, các người chắc cũng đã hiểu vì sao lại như vậy, em mệt lả người mặc kệ anh đụng chạm vào cơ thể của mình, từng chiếc cúc áo đợi chờ được cởi ra theo chuyển động của đốt tay anhĐôi tay thô ráp chạm vào làn da mỏng dính như tơ lưu ly, anh cuối cùng ngậm lấy nhũ hoa đỏ hồng , bên còn lại cũng được anh chăm sóc bằng đôi tay chuyên nghiệp của mình, anh cắn mạnh vào đầu ti khiến em bật lên tiếng rên nhỏ, nước mắt không kìm được mà rơi xuống khóe mi sâu Chiếc lưỡi ướt át của anh liếm dọc quanh vùng cổ nhạy cảm, hàm răng không nghe lời chủ mà cắn xuống làn da khẽ mút, nó mơn trớn chiếc cổ nhỏ rồi để lại dấu hôn ngân đỏ tím tạo điểm nhấn lên chiếc cổ của em, mắt ngọc nhắm nghiền vì sợ hãi phải đối diện với anh, đối diện với điều trái với luân thường đạo lý nàyAnh cởi bỏ lớp quần áo chật chội vướng víu của của hai để nó an vị dưới nền đất lạnh lẽo giữa đêm khuya lạnh rét, Smiley đưa tay thăm dò nơi huyệt động tư mật được chăm sóc mỗi tuần của em, nắm được sợi dây quen thuộc liền không chần chừ mà rút mạnh ra khiến em đau đớn mà cắn răng nhăn mặt, tay siết chặt vào thành giường khi bên trong bắt đầu có dấu hiệu rỉ máu Anh không quan tâm mà đẩy mạnh ngón tay mình vào sâu bên trong chạm đến tuyến tiền liệt của em mới dừng lại, ngón tay không chỉ dừng lại ở đó, nó chạm đến tuyến tiền liệt của em rồi ấn mạnh xuống khiến em bật khóc vì đau, tay còn lại vuốt ve tiểu bằng hữu nhỏ của em, cẩn thận từng chút một trước khi lâm trận như bao người vẫn thường nóiRút tay của mình khỏi nơi tư mật mà thay vào đó là cự vật đang nổi giận của anh, anh thúc mạnh vào từ cái chạm đầu tiên không hề có sự nhẹ nhàng hay tử tế tế với bạn giường, vì với anh-Smiley không về có sự nhẹ nhàng trong từ điển, anh thúc mạnh bạo vào trong đến khi chạm đến nơi G bên trong liền tăng thêm nhịp thúcTiếng giường kêu ( ken két ) cộng với tiếng chạm da thịt đầy mẫn cảm tăng lên bầu không khí không thể ngượng thêm, anh lật người em lại gác đôi chân yếu ớt lên vai mình để cậu bạn được thăm dò sâu vào bên trong, Angry không biết hôm đó mình đã xuất bao nhiêu lần nhưng em biết tuyến lệ hồng lại rơi suốt đêm đến khi mình ngất điAnh không hề cho em cái gọi là nhẹ nhàng, vì với anh em bây giờ chỉ là một công cụ" Món đồ chơi không thua không kém "
.
.
.
.
.
Thế gian này đã bao giờ có sự công bằng cho một kiếp người hay chưa? Nếu được hỏi như vậy em sẽ chẳng cần suy nghĩ mà đáp trả đối phương bằng giọng nói nhẹ tênh đầy mệt mỏi của mình..chưa, chưa bao giờ có sự công bằng cho một kiếp người cảBởi vì sao...bởi vì em chưa bao giờ cảm thấy sự công bằng trên cuộc sống này, chưa bao giờ dù chỉ là một chút, cùng là anh em song sinh nhưng em lại thua anh trai mình về mọi mặt, võ thuật, tài nghệ, sức khỏe, năng lực điều thua kém người anh trai này. Kawata Nahoya với cái tên khác là Smiley, anh em song sinh của cậu kawata souya - Angry, anh luôn mang một nụ cười đặt trưng trên khuôn mặt được coi là mỹ nam của mình trong khi em lại có phần mang vẽ cáu gắt và bực bội Em ngồi trên giường hướng đôi mắt lơ đãng nhìn về phía xa xăm bên ngoài khung cửa sổ, hôm nay mưa rất lớn, nhìn những hạt mưa nặng trĩu trút xuống lòng em lại thêm phần đau nhói. Angry rất yêu anh mình, nhưng em cũng rất sợ anh, anh đã từng nói mình ghét phải nhìn em rơi những giọt nước mắt dư thừa đó và thế là em đã không bao giờ khóc trước mặt anh dù chỉ 1 phút hay bất kì trường hợp nào....Em rất yếu, tuy em đánh đấm giỏi nhưng sức đề kháng lại yếu không thể tưởng được, thở dài một hơi em khẽ đưa đôi tay còn chi chít những vết thương nhỏ khỏi khung cửa sổ để đón nhận những hạt mưa nặng hạt, nó đau lắm nhưng lại không đau bằng trái tim em, trái tim của em không biết từ khi nào chỉ có những đường may xấu xí thay vì một trái tim nguyên vẹn(Cạch) tiếng mở cửa thành công kéo đi sự chú ý của em, Smiley trong bộ đồ ngủ màu trắng nhạt bước vào phòng em không quên khóa trái cửa, anh vừa mới xong việc và hiện tại đang rất mệt, anh ít bao giờ ngủ ở phòng mình mà thay vào đó lại muốn ôm đứa em trai nhỏ để ngủ, người của em rất mềm đó là điều mà anh vô cùng thích ở đứa em nàyAnh mệt mỏi lê bước chân đến bên cạnh Angry rồi cuối người xuống ôm chầm lấy em, Angry không cảm thấy khó chịu khi bị ôm vì có cho em cũng không dám...Smiley của em thây đổi rồi, anh không còn là người anh từng yêu thương em mình nữa rồi ..." Angry, hôm nay anh mệt quá, cho anh được không " Đôi mắt ứa lệ lay động mà nhìn vào anh, em vòng tay sang ôm chầm lấy anh để được bế , đừng thắc mắc vì sao em lại không tự đi được, các người chắc cũng đã hiểu vì sao lại như vậy, em mệt lả người mặc kệ anh đụng chạm vào cơ thể của mình, từng chiếc cúc áo đợi chờ được cởi ra theo chuyển động của đốt tay anhĐôi tay thô ráp chạm vào làn da mỏng dính như tơ lưu ly, anh cuối cùng ngậm lấy nhũ hoa đỏ hồng , bên còn lại cũng được anh chăm sóc bằng đôi tay chuyên nghiệp của mình, anh cắn mạnh vào đầu ti khiến em bật lên tiếng rên nhỏ, nước mắt không kìm được mà rơi xuống khóe mi sâu Chiếc lưỡi ướt át của anh liếm dọc quanh vùng cổ nhạy cảm, hàm răng không nghe lời chủ mà cắn xuống làn da khẽ mút, nó mơn trớn chiếc cổ nhỏ rồi để lại dấu hôn ngân đỏ tím tạo điểm nhấn lên chiếc cổ của em, mắt ngọc nhắm nghiền vì sợ hãi phải đối diện với anh, đối diện với điều trái với luân thường đạo lý nàyAnh cởi bỏ lớp quần áo chật chội vướng víu của của hai để nó an vị dưới nền đất lạnh lẽo giữa đêm khuya lạnh rét, Smiley đưa tay thăm dò nơi huyệt động tư mật được chăm sóc mỗi tuần của em, nắm được sợi dây quen thuộc liền không chần chừ mà rút mạnh ra khiến em đau đớn mà cắn răng nhăn mặt, tay siết chặt vào thành giường khi bên trong bắt đầu có dấu hiệu rỉ máu Anh không quan tâm mà đẩy mạnh ngón tay mình vào sâu bên trong chạm đến tuyến tiền liệt của em mới dừng lại, ngón tay không chỉ dừng lại ở đó, nó chạm đến tuyến tiền liệt của em rồi ấn mạnh xuống khiến em bật khóc vì đau, tay còn lại vuốt ve tiểu bằng hữu nhỏ của em, cẩn thận từng chút một trước khi lâm trận như bao người vẫn thường nóiRút tay của mình khỏi nơi tư mật mà thay vào đó là cự vật đang nổi giận của anh, anh thúc mạnh vào từ cái chạm đầu tiên không hề có sự nhẹ nhàng hay tử tế tế với bạn giường, vì với anh-Smiley không về có sự nhẹ nhàng trong từ điển, anh thúc mạnh bạo vào trong đến khi chạm đến nơi G bên trong liền tăng thêm nhịp thúcTiếng giường kêu ( ken két ) cộng với tiếng chạm da thịt đầy mẫn cảm tăng lên bầu không khí không thể ngượng thêm, anh lật người em lại gác đôi chân yếu ớt lên vai mình để cậu bạn được thăm dò sâu vào bên trong, Angry không biết hôm đó mình đã xuất bao nhiêu lần nhưng em biết tuyến lệ hồng lại rơi suốt đêm đến khi mình ngất điAnh không hề cho em cái gọi là nhẹ nhàng, vì với anh em bây giờ chỉ là một công cụ" Món đồ chơi không thua không kém "
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com